Cái ôm này Phó Úy Tư kém chút nữa làm Tưởng Thỏa kinh hãi.
Đợi cô kịp phản ứng, chỉ cảm thấy chính mình hít thở cũng không thông.
Hắn ôm rất chặt, loại ý vị muốn dung nhập cô vào cốt nhục hết sức rõ ràng. Nhưng đột nhiên xuất hiện cái ôm này cũng làm cho cô cảm giác bài xích.
"Này, mau buông tôi ra.” Tưởng Thỏa đẩy người trước mắt, “Tôi không thở được.”
Phó Úy Tư không những không buông, thậm chí ôm càng chặt.
Hắn đã bao lâu rồi không ôm cô? Cảm giác cô giống như gầy đi rất nhiều.
Cả người vốn nhỏ nhắn như vậy, tại sao đào tim đào phổi cô ra cũng không thấy nửa điểm lương tâm.
Tưởng Thỏa cau mày, khó khăn đưa tay đánh vào phía sau tấm lưng rộng của hắn: "Thối quá thối quá, trên người anh vừa có mùi thuốc lá lại có mùi rượu, thối muốn chết."
Phó Úy Tư lúc này mới buông ra, ngửi ngửi mùi trên chính cơ thể mình.
Hắn ra ngoài áo khoác cũng không mang, áo lên đen bên trong ám mùi thuốc lá rất nặng.
Trong phòng chướng khí mù mịt, lại thêm việc khoảng thời gian này hắn hút thuốc rất nhiều. Hôm nay càng thêm nghiêm trọng, hắn cả ngày thuốc lá không rời tay, hết một điếu lại một điếu.
Biết cô không thích mùi thuốc lá, cho nên từ khi hai người ở bên nhau hắn cũng rất ít chạm vào, cũng không phải hoàn toàn bỏ, ngẫu nhiên xã giao không thể tránh được. Nhưng hắn trước nay chưa bao giờ mang mùi thuốc lá đến trước mặt cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-co-chap-cuong-doc-chiem-duc/2634414/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.