Tưởng Thỏa 17 tuổi có một quả tim không sợ trời không sợ đất tâm 
Tưởng Thỏa khi còn nhỏ cùng em trai ở lớn lên bên người ông bà, không có bố bảo hộ, cũng không có mẹ dạy dỗ cẩn thận. Khi đó bọn nhóc lớn một chút trong thôn thường thích trêu trọc bọn họ, nói mẹ bọn họ chạy theo người đàn ông khác, nói bọn họ không biết xấu hổ. 
Nhân tính rốt cuộc có thể có xấu đến mức nào, không chỉ có những đứa nhóc đó, ngay cả người nhà của những đứa nhóc kia cũng sẽ trêu chọc, cười nhạo Tưởng Thỏa: “Mẹ mày đi cùng chú có tiền rồi phải không, mày cũng đừng học theo mẹ mày như thế.” 
Thậm chí có người nói, không chừng Tưởng Thiếp và Tưởng Thỏa đều là con hoang. 
Tưởng Thiếp tuổi còn nhỏ, luôn bị người khác ném đá, có một lần, cục đá ném trúng đầu Tưởng Thiếp, làm cậu chảy rất nhiều máu. Nhưng Tưởng Thiếp ngoan ngoãn rất sợ gây chuyện, ngẩn người không dám khóc. Lúc ấy Tưởng Thiếp cùng lắm mới ba tuổi, cậu làm gì sai mà phải chịu những điều này? 
Đó là lần đầu tiên Tưởng Thỏa đánh người, cô cầm lấy tảng đá kia điên cuồng đập lên người đứa nhóc đối phương, bọn họ đối xử như thế nào với Tưởng Thiếp, cô liền trả lại gấp mười lần. 
Từ đó về sau, những kẻ dám mắng người kia, không còn dám tiến lên ra tay. Về sau, bọn chúng ngay cả mắng chửi cũng không dám. 
Mấy năm sống cùng ông bà kia, Tưởng Thỏa đúc kết được một đạo lý: Biện pháp tốt nhất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-co-chap-cuong-doc-chiem-duc/2634393/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.