Trong khu vực bàn ăn. Thời gian bị kéo dài.
Không một ai nhận thức được có chuyện gì đang xảy ra.
Lý Viên chớp mắt, cả thấy Chu Khiêm có gì đó không đúng. Gương mặt Chu Khiêm hơi đỏ lên, trên trán đổ mồ hôi, bên tai lại xuất hiện vết thương khả nghi.
Nhưng hắn thật sự không rõ trong khoảnh khắc đó đã có chuyện gì xảy ra, dường như mọi thứ chỉ là ảo giác. Há miệng, Lý Viên muốn lặp lại: “Hành động, lời nói của em có ý nghĩa vô cùng lớn. Tóm lại ——”
Lần này Lý Viên cũng không thể nói hết câu.
Vì Chu Khiêm bỗng nhiên giật lấy bó hoa hồng trong tay hắn, ném nó xuống đất, dùng chân đạp lên.
“Chu, Chu Khiêm, em…”
Tình ý cứ thế bị chà đạp, Chu Khiêm hành động bất lịch sự, Lý Viên có chút thẹn quá hóa giận.
Hắn cau mày, đang muốn nói chuyện thì lại thấy Chu Khiêm có thần sắc mê mang, sau đó nở nụ cười quái đản.
Trong lòng Lý Viên dâng lên dự cảm bất an, liền thấy Chu Khiêm đột nhiên chuyển hướng sang bàn ăn.
Có lẽ bây giờ thần trí của Chu Khiêm không được rõ ràng.
Đầu tiên Chu Khiêm hất đổ đ ĩa vịt quay, sau đó lại đẩy tô Phật nhảy tường xuống đất, món súp nóng bắn tung tóe, một cây hải sâm lắc lư theo dòng nước.
Người phục vụ ngẩn tò te, nhưng nhanh chóng nhận ra Chu Khiêm có vấn đề về thần kinh. Phản ứng đầu tiên của người phục vụ là lùi ra sau thật nhanh, cách Chu Khiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/3508071/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.