Những bông hoa màu trắng bao phủ toàn bộ cơ thể của Đại thần Yibo, anh giống như là đang nằm giữa trời tuyết trắng.
Anh vẫn nhắm mắt lại, giống như là những việc xảy ra trên thế giới này không hề liên quan gì đến anh.
Anh im lặng như là tuyết rơi.
Chu Khiêm đột nhiên có một suy nghĩ.
Khi bình minh ló dạng, ánh mặt trời bao phủ, có phải Đại thần Yibo cũng sẽ tan đi như là tuyết.
Cậu yên lặng thở dài, ngay cả Chu Khiêm cũng cảm thấy tiếng thở dài của mình rất đột ngột.
Lắc đầu, cậu liếc nhìn Đại thần Yibo thêm một lần nữa, rồi quay người rời đi.
Đúng lúc này, cách đó năm mét đột nhiên xuất hiện một tia sáng đỏ.
Chu Khiêm hơi trợn mắt, cậu biết đây là tính hiệu khi có một tín đồ nữa đã biến thành thần.
Chu Khiêm đứng lại, liếc mắt nhìn về phía tín đồ kia, đối mắt nhìn nhau, đôi con ngươi của tín đồ kia trắng dã.
Mỗi lần khi cậu liếc nhìn các tín đồ như vậy, đều sẽ luôn thu hút sự tấn công của các tín đồ khi đã biến thành thần.
Nhưng lần này lại không như thế.
Người đàn ông nằm bò trên mặt đất, cả người như đã biến thành một con báo.
Nhưng tín đồ vẫn không để ý đến Chu Khiêm, sau khi bò quay cây đại thụ một vòng, liền trực tiếp đi về phía bên kia hồ để tìm mục tiêu tấn công.
Zhou Qian đã có được [Dấu hiệu đau đớn], và đúng như đã đoán trước, cậu không còn bị các tín đồ tấn công nữa.
Trong lúc đang vui vì chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/221562/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.