Edit: cơm trắng chan cà phê
15 phút sau, Khôi Na chạy đến nơi.
Đáng tiếc Bạch Trụ không có ở đây, nếu không Chu Khiêm đã nhờ Bạch Trụ sử dụng kĩ năng quan sát thử Khôi Na có dùng 15 phút ít ỏi này để tẩy rửa mùi thức ăn trên người, tháo bỏ trang sức hay không.
Khi Khôi Na đến, không có một thủ hạ nào đi theo.
Ôn Ân và Ước Lai giống như hình với bóng đi theo cô ả.
Chu Khiêm không khỏi nghĩ —— Liệu hai người họ bị nghi ngờ nên đã bị giam giữ?
Khôi Na đã nhìn thấy cái chai trong tay Lịch Học Hải từ trước.
Nhưng vì tâm lý phòng ngừa, Khôi Na đến đây để xem tận mắt một lần.
Bước vào lớp học, lấy tờ giấy và chai thủy tinh trong tay Lịch Học Hải, Khôi Na nói với y: "Nhặt được vật lạ rồi giao nộp lên trên là một điều đáng khen. Cậu có ý kiến gì với điều viết trên giấy không?"
"Tôi không hiểu, cho nên mới hỏi thầy giáo. Rõ ràng Miền đất hứa là thánh địa, sao lại có người viết như vậy? Vì sao người đó lại không muốn chúng tôi đến đây?" Lịch Học Hải hỏi.
Y rõ ràng biết mình cần phải giả ngốc, không được nói lên chính kiến của mình để không kích hoạt điều kiện tử vong.
Chu Khiêm lẳng lặng nhìn Lịch Học Hải diễn xuất, cùng lúc đó ánh mắt tỏ vẻ "khó xử", giống như đang nói anh cũng không biết đáp án. Khi Khôi Na nhìn qua, anh còn bày tỏ sự hổ thẹn vì không thể trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1900049/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.