Editor: cơm trắng chan cà phê
. . . . . . .
Gió mơn man trên gò má, thoang thoảng một mùi hương nhè nhẹ, rừng hoa đào nở rộ diễm lệ.
Nhưng khung cảnh lãng mạn hiện tại lại không khiến một ai cảm thấy hạnh phúc, khoan khoái, bởi lẽ nó mang theo luồng sát ý vô tận, cuồn cuộn cảm giác sợ hãi trước cái chết cận kề.
Ngô Nhân biết hắn đã bị mắc bẫy.
Thật ra từ khi cuộc trò chuyện trên bàn cơm bắt đầu, lời nói của Ngô Niệm Nhu đã có rất nhiều sơ hở. Không phải Ngô Nhân chưa từng nghi ngờ.
Nhưng Ngô Niệm Nhu là em gái đã chăm sóc hắn suốt mười mấy năm.
Mọi điểm đáng ngờ khi soi chiếu lên người Ngô Niệm Nhu đều bị triệt tiêu sạch sẽ.
Mọi cân nhắc, tính toán, lý trí đều thất bại thảm hại trước tình cảm.
Cho nên Ngô Nhân đã bị đẩy đến nơi này.
Cho tới nay, ước nguyện duy nhất của Ngô Nhân là nhìn thấy lại ánh sáng.
Hắn hi vọng hắn không cần phải làm gánh nặng cho em gái, ngược lại, có thể trở thành chỗ dựa cho cô bé.
Gần đây hắn càng vội vàng tìm kiếm con đường thăng cấp thật nhanh là vì em gái hắn muốn kết hôn. Hắn muốn tận mắt nhìn thấy hôn lễ diễn ra, được nắm tay em gái mình, tận tay giao cô bé cho chú rể.
Dù thế nào đi nữa, người đầu tiên mà Ngô Nhân muốn nhìn thấy sau khi đôi mắt được chữa khỏi chính là Ngô Niệm Nhu.
Nhưng hắn không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899967/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.