Editor: cơm trắng chan cà phê
. . . . . . .
Rạng sáng 1 giờ 10 phút.
Chu Khiêm và Bạch Trụ dừng lại khi còn cách lữ quán Hồng Thần 300 mét, vì Hồng Thần A Mị và A Liên đã dừng lại, cùng nhau quay đầu, nhìn về phía bọn họ.
Có lẽ sức mạnh của Hồng Thần gắn liền với lữ quán nên khi đến gần lữ quán, Hồng Thần đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của họ.
Đối diện nhìn nhau, A Mị và A Liên đều lộ sát ý.
Trước khi họ động thủ, Chu Khiêm vừa nói vừa leo xuống lưng Bạch Trụ: "Hai người có thể tìm được Đế Phù. Vì hai người có thể cảm nhận được sức mạnh của bà ta?"
A Liên giơ tay lên, hoa sen trong lòng bàn tay hội tụ rồi lại tán ra, nhưng sau đó tiếp tục tụ lại, muốn đánh về phía Chu Khiêm và Bạch Trụ.
Bạch Trụ nhanh chóng rút kiếm, Chu Khiêm liền đè cổ tay y lại, tiếp tục nhìn A Liên.
Đóa sen đỏ lơ lửng giữa không trung, khi chuẩn bị xuất chiêu, Chu Khiêm liền hỏi: "Có phải sức mạnh của Đế Phù lại tăng lên?"
Quả nhiên, A Liên hỏi lại: "Làm sao nhà ngươi biết?"
"Em đúng là không nhớ anh rồi. Khi em 8 tuổi, anh đã trộm khăn tay của em." Chu Khiêm nói.
"Khăn tay? Ý ngươi là lễ Samhain..." Ánh mắt của A Liên lạnh băng: "Không, tôi chưa từng gặp anh."
"Vì ảnh hưởng từ sức mạnh của Đế Phù, em không nhớ rõ điều gì. Để anh đổi cách nói khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899952/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.