Editor: cơm trắng chan cà phê
. . . . . . .
Ở thế giới này, động vật được xem là tinh linh có khả năng giao tiếp với dị giới, dù là Ngữ Chi Quốc hay Mặc Chi Quốc, người của hai nước này đều có thể giao tiếp với động vật, nhưng Ngữ Chi Quốc thích nuôi chó, Mặc Chi Quốc lại thích nuôi chim.
Như vậy thì về lý, bà chủ quán trọ Thát Nhĩ cũng phải biết cách giao tiếp với chó.
Vì Hồng Thần có khả năng đến từng nhà và đòi mạng người, cho nên nhà nào cũng xem chó rất quan trọng, còn đặc biệt chuẩn bị canh thịt cho nó ăn trước lễ hội.
Vì sao ở quán trọ lại không có chó?
Thát Nhĩ không sợ Hồng Thần đến sao?
Hà Tiểu Vĩ liền nhỏ giọng nói: "Đừng nói bà ta là Hồng Thần luôn nha?"
Chu Khiêm tựa đầu lên thành giường, ngáp một cái: "Không biết."
Hà Tiểu Vĩ: "Vậy bây giờ chúng ta..."
Chu Khiêm nói: "Chờ."
"Chờ? Còn màu của kính thủy tinh ——"
"Không phải dặn chúng ta tốt nhất nên ở mỗi người một phòng sao? Có lẽ phạm vi lửa bảo vệ là có hạn. Cho nên, mọi người cứ về phòng trước đi. Lát nữa có tin gì tôi sẽ tìm mọi người ngay. Còn màu của kính thủy tinh, trước tiên cứ quan sát đã."
Một lát sau, mọi người lục tục rời khỏi phòng.
Ân Tửu Tửu cầm hai phần khoáng thạch và muối, bỏ vào hai cái rổ khác nhau. Cô không về phòng ngay mà cầm rổ gõ cửa phòng Vân Tưởng Dung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899943/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.