Edit: cơm trắng chan cà phê
"Cứu mạng... Cứu với... Nó muốn ăn thịt tôi..."
Sâu trong rừng, tiếng kêu cứu thê lương vang vọng khắp nơi.
Chu Khiêm nhíu mày, hỏi Tề Lưu Hành và Kha Vũ Tiêu ở bên cạnh: "Hai người có nghe thấy không?"
Hai người họ một người cầm kiếm, một người cầm tiêu, nghiêm túc gật đầu, thấp giọng nói: "Nghe thấy."
Ba người đều nghĩ rằng lẽ nào ở đây còn có những người khác?"
Chẳng lẽ Ryan bí mật thí nghiệm người sống ở đây?
Có phải y đang muốn chế tạo ra một con quái vật không?
Trong lòng có nhiều nghi vấn, ba người liếc nhìn nhau, cuối cùng di chuyển về phía tiếng kêu cứu.
Những cành cây bên đường quá khổ lạ thường, cao hơn cả người, một cây lại một cây sinh trưởng tốt tươi, bên dưới là những đóa hoa khổng lồ, những gương mặt người lay động trong phần nhụy như đang mỉa mai khinh thường những người chơi đi ngang qua.
Ba người nhanh chóng đi xuyên qua rừng cây và bụi hoa, đến được một mảnh đất trống trải.
Không dày đặc như những bụi hoa kia, ở đây không có một loài động vật hay thực vật nào, nhưng ở giữa lại có một gốc cây to, đặc biệt nổi bật.
Gốc cây to cao, có lẽ cao đến bả vai Chu Khiêm.
Những cành lá thon dài đong đưa theo gió, nhẹ nhàng lay động như đang nhảy múa.
Khi đến trước mặt nó, họ có thể nghe rõ ràng tiếng kêu cứu.
"Cứu với... Hu hu hu..."
"Sao lại có nổ..."
"Không đúng...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899877/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.