Edit: cơm trắng chan cà phê
Gió nhẹ lay, bóng cây đung đưa.
Thấy Chu Khiêm bất động ngồi một tư thế trong thời gian dài, Tề Lưu Hành nghịch điện thoại một chút, hỏi anh: "Đúng rồi, trưa nay tôi theo anh đi gặp người khác rồi. Tối nay anh theo tôi gặp một người nhé?"
"Ai thế?" Chu Khiêm hỏi.
"Là người chung nhóm với tôi." Tề Lưu Hành đáp: "Anh ấy tên là Kha Vũ Tiêu."
"Vũ trong từ nào?"
Tề Lưu Hành: "Vũ trong vũ trụ."*
*Raw: 宇
Chu Khiêm trầm tư một chút, đáp: "Hay. Tên hay. "Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang".*
*Thiên Tự văn bài 1: Thiên địa hoàng: 天地玄黃,宇宙洪荒 (Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang). Tạm dịch: Trời đất mù mịt giữa đen và vàng. Vũ trụ hoang vu nước ngập tràn. Giải nghĩa: Khi mới khai thiên lập địa, thế giới ra đời, Trời là màu đen, Đất là màu vàng. Trong khoảng trời đất bao la, nước dâng lên tràn ngập, cỏ cây um tùm, một mảnh hỗn độn.
"Anh đọc 《 Thiên Tự Văn 》?" Tề Lưu Hành hỏi: "Vậy, anh có muốn gặp không? Tôi muốn giới thiệu anh với anh ấy. Sau đó nếu anh thấy được thì ba người chúng ta cùng nhau vào phó bản sau. Anh ấy tốt lắm. Khi hai anh chị tìm tôi để lấy 【 đồng hồ tích tắc 】, tôi bị quái đánh, gần như không còn ý thức!"
"Nếu không phải có anh ấy liều chết cứu tôi thì tôi đã chết luôn rồi!"
"Thôi được, gặp. Nhưng mà ——" Nhìn thấy người trong phòng ở khu X không nhúc nhích, màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899862/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.