Edit: cơm trắng chan cà phê
Giữa không gian âm u tù mù, dưỡng khí gần như không còn lại gì, Chu Khiêm cảm thấy không thể thở nổi, sát ý lại ngùn ngụt xông tới trước mặt mình.
Tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, Chu Khiêm kẹp một viên thuốc trong tay, nói với người trước mặt: "Đại Lang, đến giờ uống thuốc rồi."
Nghe xong, Khương Dư Thanh dừng lại, sau đó đờ đẫn nhận lấy viên thuốc từ tay Chu Khiêm, bỏ vào miệng nuốt xuống.
Khương Dư Thanh đứng im không thể động đậy, Chu Khiêm lấy hai thứ trong túi hành lý ra, một thứ là lọ men sứ màu xanh Khương Dư Thanh trong tấm ảnh cho mình; một thứ là hộp bánh hoa quế lấy từ chỗ chị gái tiếp tân dưới đại sảnh.
Mở hộp bánh, bên trong chỉ còn một miếng bánh hoa quế.
Chu Khiêm chăm chú nhìn nó một lát, lấy lọ sứ, lắc lên, đổ thứ bên trong lên trên bánh hoa quế.
Phấn bột có màu đỏ như máu nhanh chóng rải đầy trên bánh hoa quế, thấm vào bề mặt rồi chợt biến mất.
Khương Dư Thanh tức giận, mất đi lý trí có thể trấn an nhờ bánh hoa quế.
Có lẽ là vì mỗi khi Bắc Hà chọc cho ông ấy giận dỗi, Bắc Hà sẽ lấy bánh hoa quế ra dỗ dành.
Khương Dư Thanh vốn dĩ không thích đồ ngọt, nhưng vì Bắc Hà, ông ấy thích ăn bánh hoa quế.
Cho đến bây giờ, dù đã từ từ lãng quên hết mọi thứ, nhưng chỉ cần ăn bánh hoa quế sẽ không còn tức giận nữa đã trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899860/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.