Edit: cơm trắng chan cà phê
Trên giao diện hệ thống, thời gian từng giây trôi đi.
Chu Khiêm nhìn thấy một dòng tin nhắn gửi đến: "Thân thể bị nhốt, nhưng tinh thần của tôi vẫn có thể vào trò chơi. Ẩn Đao là đồng đội của tôi."
Chu Khiêm: "Ồ."
【137】: "Nên là... Ừm? Em chọn "đồng ý" đi."
Chu Khiêm: "Haiz, anh như thế này, thật sự khiến tôi khó xử mà."
【137】: "?"
Chu Khiêm: "Tôi thấy Ẩn Đao cũng có thành ý lắm. Tuy anh nói anh nhờ người ta nhận tôi làm học trò nhưng khi chúng tôi nói chuyện với nhau, anh ấy nói tôi rất thú vị, cảm thấy tôi rất mạnh, nên mới muốn nhận tôi làm học trò."
【137】: "... Theo như tôi biết, hình như không giống như vậy."
Chu Khiêm: "Ý anh là sao? À, anh cảm thấy tôi không mạnh cũng không đủ tư cách đúng không? Anh khinh thường tôi."
【137】: "Đương nhiên là không."
Chu Khiêm: "Không hả? Chà, nếu không phải anh khinh thường tôi, vậy thì Ẩn Đao khinh thường tôi rồi. Anh ta nói xấu tôi đúng không?"
【137】: "Cũng không có."
Nhìn ba chữ này của đối phương, Chu Khiêm cười thích thú.
Một lát sau, 【137】nhắn tiếp: "Chu Khiêm, chọn "đồng ý" đi." Tôi phải offline rồi."
Chu Khiêm nhắn lại: "Chà vậy anh cứ offline đi. Vừa lúc tôi cũng có việc bận."
【137】: "... Em làm gì?"
Chu Khiêm: "Tìm Khương Dư Thanh. Gia tăng tình cảm. Tổng chào."
【137】: "..."
Không kiểm tra giao diện hệ thống nữa, Chu Khiêm vươn tay, lấy một chiếc vảy từ túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-khoi-benh-vien-tam-than/1899858/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.