Dù biết học viện tình báo có diện tích rất lớn, trước đây cũng đã chi một khoản tiền lớn để đầu tư xây dựng, nhưng khi thật sự bước vào, Lee Jung Ho vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động.
Sân bãi tập luyện rộng lớn vây quanh toàn bộ đỉnh núi, tường xiên, xà lệch, lưới sắt, tháp quan sát, thang leo… tất cả các chướng ngại vật địa hình đều được xếp dọc theo sườn núi, xen lẫn vào giữa là những hố bùn lồi lõm, bốn phía không có biện pháp phòng vệ; trên đường mô phỏng lại trận chiến đường phố, nhà cửa được dựng đúng tỷ lệ thực, vách tường mặt đất chi chít vết đạn; hàng chục binh sĩ vũ trang đầy đủ, lưng cõng vật nặng bò lổm ngổm tiến về phía trước, đã sớm kiệt sức không thở nổi.
Một chiếc SUV màu đen như âm hồn không tiếng động, lặng thinh đậu sát cột mốc sân huấn luyện.
Ngậm trong miệng điếu thuốc rồi lại mượn bật lửa của sĩ quan phụ tá, Lee Jung Ho hạ cửa kính xuống, híp mắt nhìn đồi núi.
“Nhóm quân đỏ tiến vào sân,” Loa phóng thanh treo trên cao đang phát ra mệnh lệnh từ giọng nữ trong trẻo lạnh lùng, “Trong vòng mười lăm phút quân xanh phải qua được đường hầm, nếu không khỏi cần ăn trưa.”
Lee Jung Ho giơ cổ tay lên nhìn, vừa đúng ba giờ chiều, đám người này phá vòng vây từ đỉnh núi đi xuống, buổi diễn tập đã vượt quá thời gian nghiêm trọng.
Phía cuối sân bãi là một con đường chật hẹp ngoằn nghèo, thành viên đội biệt kích quân xanh không mặc áo giáp và cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoat-bac-gia/560351/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.