Ăn sáng xong, Tiêu Thầm nằm sấp trên giường, Dư Anh xoa lưng cho anh.
Anh không sợ nhột, nhưng cơ thể sau một đêm phóng túng vẫn rất nhạy cảm, bàn tay Dư Anh dù rằng cách lớp áo nhấn lên thắt lưng, anh vẫn cảm thấy cả lưng lẫn eo đều tê dại.
Cảm giác như dòng điện chạy dọc theo sống lưng, tê dại từng cơn.
Dư Anh nhấn vài cái đã thấy Tiêu Thầm run rẩy cả người, bèn hỏi: “Có đau không?”
Tiêu Thầm xếp hai tay lót dưới cằm, lắc đầu: “Dễ chịu, hơi tê. Hôm qua em làm quá thoải mái, bây giờ cơ thể anh đều có phản ứng với bất cứ bộ phận nào của em.”
Câu nói này quá trắng trợn cũng quá cợt nhả, Tiêu Thầm nói xong thì vùi đầu vào cánh tay, sung sướng thở dài.
Anh mặc kệ ông chủ Dư sẽ có cái nhìn hoàn toàn bị đảo ngược về mình, dù sao thì gạo cũng nấu thành cơm rồi, người yêu đã bị anh bắt được vào tay.
Tiêu Thầm nhắm mắt, nhận ra hơi thở của Dư Anh kề sát mình, sau đó vành tai được thứ gì đó mềm mại chạm nhẹ vào.
Chạm một cái rồi lập tức rời đi, Tiêu Thầm không hài lòng, đòi thêm một cái hôn bằng giọng nghèn nghẹn: “Bên trái cũng muốn.”
Dư Anh cười khẽ, nghiêng đầu thơm nhẹ lên tai trái anh, sau đó dời môi xuống, ngậm lấy dái tai day day một chút.
Tiêu Thầm giật mình kêu lên: “Em đừng có quyến rũ anh chứ.”
Dư Anh cười cười, tay nhẹ nhàng xoa eo cho Tiêu Thầm: “Mạnh thế này được không?”
“Được, tay em khỏa thật đấy.” Tiêu Thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoang-huong/1808232/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.