Giang Ngôn nghe lời Dư Anh, lấy khăn lông khô ra cho Tiêu Thầm, khi Đinh Chiếu Thu nhận khăn còn tỏ ra hứng thú đánh giá cậu một phen: “Chu đáo thế?”
Giang Ngôn không trả lời, cũng không nói là do Dư Anh sai cậu đi lấy khăn.
Tiêu Thầm nhận khăn thì chỉ nói cảm ơn, sau đó nghe Dư Anh hỏi mình: “Làm sao mà tóc ướt vậy?”
“Vừa mới đi tập về, tắm xong chưa kịp sấy tóc.”
Đinh Chiếu Thu ho một tiếng, thầm nhủ người anh em sao lại tự khai hết ra thế kia.
Quả nhiên, Dư Anh hỏi tiếp luôn: “Sao lại vội sang đây thế?”
Tiêu Thầm mím môi không nói nữa, anh chẳng biết phải trả lời ra sao.
Lúc quan trọng vẫn phải nhờ Đinh Chiếu Thu giúp đỡ: “Tôi vội mua hoa tặng người khác mà, khong muốn chờ nữa nên đến thẳng đây luôn.”
Dư Anh đang gói bó hoa cẩm chướng vào giấy, nghe vậy thì tăng tốc lên, đáp: “Vậy tôi làm nhanh hơn một chút, không lỡ việc của anh.”
“Không sao đâu, cậu làm từ từ cũng được.” Đinh Chiếu Thu vừa lau tóc vừa làm như vô tình hỏi: “Lát nữa ông chủ Dư có bận gì không? Không bận thì đi uống mấy ly với bọn tôi đi?”
Tiêu Thầm cúi đầu lau tóc, nghe vậy ngẩng lên nhìn hắn.
Đinh Chiếu Thu vẫn tỏ ra bình thường, ánh mắt còn rất chân thành, Dư Anh ngẩng lên nhìn hắn: “Đi cùng?” Nhưng ánh mắt anh lại chuyển hướng sang Tiêu Thầm, nửa gương mặt của Tiêu Thầm bị khăn lông che mất, không thấy rõ biểu cảm.
Dư Anh xác nhận lại: “Anh Thầm cũng đi?”
Đinh Chiếu Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoang-huong/1808208/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.