Hà Uyên kéo va ly giúp Giản Ngôn Chi, hai người sóng vai đi vào văn phòng của Hà Uyên.
"Quào...tư bản có khác." Giản Ngôn Chi vào trong rồi nhìn khắp phòng một lượt, "đồng chí Hà Uyên, cái phòng làm việc này của anh hình như to quá rồi đấy?"
Hà Uyên để va ly sang một bên, tiến đến ôm cô vào lòng, "Rộng tí cho thoải mái."
"Nói cũng đúng, đúng là biết hưởng thụ mà."
Hà Uyên cúi đầu cọ vào tai cô, "Hưởng thụ? Không được gặp em thường xuyên thì hưởng thụ kiểu gì."
Giản Ngôn Chi, "...Lưu manh."
Hà Uyên nhỏ giọng cười, "Anh nói gì mà lưu manh hả, Giản Ngôn Chi, đầu óc em hình như càng ngày càng không lành mạnh rồi đấy."
"Phiii, không lành mạnh cũng là học theo anh thôi."
"Ồ, đồ đệ, con sắp tốt nghiệp được rồi đấy."
"Đa tạ sư phụ."
"Được thôi," Hà Uyên xoay người cô lại đối diện mình, mặt đứng đắn, "Vậy thì trước khi đồ đệ tung hoành giang hồ, để vi sư kiểm tra năng lực của con cái đã."
"???"
Người nào đó đang ngớ người bị khóa chặt trong vòng tay của anh, "Sư phụ, người làm vậy là bất luân."
Người đàn ông cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô, rồi nhướng mày, "Vi sư đã sẵn sàng hứng chịu chỉ trích của người đời rồi."
Dứt lời, tiếp tục cúi xuống quấn lấy môi cô.
Dù gì thì cũng đang ở công ty, Giản Ngôn Chi sợ có người bất ngờ vào đây, nên cho anh hôn một lúc là bắt đầu giãy ra, "Này này, đừng...lỡ bị ai nhìn thấy..."
Hà Uyên quyến luyến nơi hõm cổ của cô, "Anh khóa cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoang-choc-phai-long-em/1717790/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.