Từ phim trường đễn chỗ ăn tối cũng mất gần hai mươi phút đi đường, lúc đến nơi, hai người xuống xe rồi đi thẳng vào phòng bao đã đặt trước.
Bên trong phòng bao lúc này, mấy mống đàn ông đang ăn theo một cách hết sức kiềm chế.
"Đừng có động đũa nữa! Đợi Ngôn Chi đến đã!"
"Đậu...tôi chết đói mất thôi." Giản Bác Dịch chống đầu, "hai người đó làm cái gì mà lâu vậy, sao giờ còn chưa đến nữa?"
"Chắc tại bên đoàn phim tan làm muộn á?"
"Tôi đã bảo rồi mà, không cần phải đi đón đâu, méo hiểu các cậu vội cái gì nữa, em gái tôi tôi còn chưa nhớ mà các cậu lại nhớ nhung đến mức đó cơ à?"
Lão Dao, "Cũng đã đến tận đây rồi, ở gần như này sao có thể không gặp mặt tiểu Ngôn Chi của chúng ta được chứ."
Giản Bác Dịch nhìn mấy thằng bạn với ánh mắt xem thường, "à mà tại sao chúng ta phải đến tận đây để ăn cơm nhể, gần trụ sở cũng có một nhà hàng món Trung ngon nghẻ đấy thây?"
Lão Dao, "òm...thì tại lão đại đòi đến đây còn gì."
"Các cậu không lải nhải đòi ăn thì việc gì anh phải đến đây?" vào đúng lúc này, Hà Uyên bước vào, anh tỏ thái độ với mấy người họ, "được ăn lại còn ý kiến."
"Í! Về rồi à!" mọi người nghe thấy tiếng thì quay đầu lại nhìn về phía cửa.
Nhìn thoáng qua một lượt, trông thấy Hà Uyên và một cô gái nhìn giống cảnh sát, Lâm Mậu giật thót, "Đệt! Lão đại anh phạm tội gì rồi hả!"
Vừa dứt lời thì bị Giản Bác Dịch bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoang-choc-phai-long-em/1717764/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.