Nghe được câu trả lời của hắn mà nó hết cả hồn"Gì, gì gì vậy? Thế là tháng ngày sau này mình phải gặp thằng cha mất dịch đây hả?"
- Á, đau.- Hắn kêu rít lên
Nó bóp vai áo hắn kéo sạch ra ngoài xe
Hắn lại nhìn con nhỏ trước mắt bằng ánh mắt bất thường
- Này, cô bị sao vậy?
- Tôi mới nên hỏi cậu đây. Nghĩ sao mà đồng ý lời mẹ tôi vậy. Mẹ tôi nói thật đấy.
- Uả lúc nảy cô nói mẹ cô nói giởn. Vậy nên tôi mới đồng ý. Được thế còn gì.
Ngay tại giây phút này thì nó cứng họng, nó đã nói mẹ nó nói giởn à? Ôi đau đầu quá. Đúng là gặp thằng cha này nên chả có hay ho gì mà
- Thôi, thôi, đúng là... Đi.- Nó
Hắn thầm cười trong bụng, haha, con nhỏ này ngốc thật
- Nhớ ngồi ngay ngắn nhé. Không rớt xuống đường à.- Hắn
Nó ngồi sau giá cho hắn vài cái, đi xe đạp điện mà cứ như đi mô tô chả bằng
- Xong chưa, ôm chặt vào.
- Xong xong rồi.
Hắn quay đầu lại nhìn cánh tay nó
- Xong đâu mà xong. Tay tay...- Vỹ đang nhắc từng chữ cho nó vận dụng( mấy mem hiểu k nè)
Nó nhìn tay mình
"Uả có gì đâu"
- Gì? Nói lẹ đi. Cứ thế này mai mới tới nơi được.- Nó bực lắm rồi nha.
"Nghĩ sao tôi quen được thằng bệnh hoạn như thế này cơ chứ."
- Đã bảo ôm chặt vào.- Hắn
Ân giật nảy mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoa-man-chua-co-nuong/1998555/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.