Sau khi Sở Mộng Dao tỉnh lại, cô thấy mình vẫn đang ở trong phòng với một màu tối u ám, rèm cửa kéo kín lại, thậm chí cô còn không biết đang là buổi sáng hay là tối.
Mộng Dao sợ hãi, cô run rẩy bước xuống giường, sau đó rón rén đi đến bên cánh cửa, nhẹ nhàng mở cửa, không ngờ cánh cửa lại thật sự không khoá.
Cô chạy một mạch xuống lầu, sau đó ba chân bốn cẳng chạy nhanh đến cửa chính, cô muốn thoát ra khỏi nơi quỷ quái này.
Nhưng cô vừa bước đến, "rầm" một tiếng, cánh cửa đã đóng sập lại, một âm thanh trầm thấp và lạnh lẽo vang lên: "Lại muốn trốn?"
Mộng Dao thận trọng xoay người lại, sau đó lùi về sau vài bước.
Anh vốn đang ngồi ở bàn ăn, chậm rãi thưởng thức bữa sáng, vậy mà chỉ sau một cái chớp mắt, anh đã xuất hiện thình lình trước mặt cô.
Chân cô bất giác mềm nhũn, cơ thể run rẩy lùi về phía sau, nhưng cô phát hiện mình không thể nào lùi thêm được nữa.
Ngô Đình Kiêu dồn cô vào chân cửa, dùng ánh mắt giễu cợt nhìn cô: "Sau lại không chạy nữa? Hửm?"
Mộng Dao cắn chặt môi, cô cúi đầu không dám nhìn gương mặt đáng sợ của anh, nhỏ giọng cầu xin: "Anh, anh đừng giết tôi có được không?"
Ngô Đình Kiêu khẽ cong khoé môi, anh nâng cằm cô lên, nghiêng đầu ngắm nghía gương mặt kiều diễm với đôi mắt nhoè lệ: "Đừng sợ, tôi sẽ không giết cô đâu, miễn là cô nghe lời."
Anh kéo cô đi đến bàn ăn, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoa-man-ac-ma-xin-hay-dung-lai/2861530/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.