Ngày hôm sau Mộng Dao được xuất viện về biệt thự, bây giờ trong tiềm thức của cô, nơi này chính là nhà, là một nơi để cô và anh vun vén tình cảm.
Chiều hôm đó, Ngô Đình Kiêu muốn đến siêu thị mua thức ăn về tẩm bổ cho cô, còn cô cứ ở nhà nghỉ ngơi, nhưng cô lại không chịu nghe lời, cứ nằng nặc đòi theo anh nên anh cũng bó tay.
Cô và anh đã đến siêu thị mua rất rất rất là nhiều thức ăn ngon và đắt tiền, khiến cô cô cảm thấy bản thân như ở chốn thiên đường.
Làm sau mà trước đây cô lại có thể quen được một ông chủ giàu có như vậy, không những có biệt thự, có xe mà còn đặc biệt yêu cô, cưng chiều cô như là một đứa trẻ.
Cô cảm thấy rất tò mò định mở miệng hỏi thì...
"Nhiều đồ ăn vặt thật đó." Cô lẩm bẩm. Thì ra là cô nhìn thấy nhiều đồ ăn vặt để trên kệ nên quên mất luôn là mình muốn nói gì.
"Em còn muốn mua gì thêm không?" Anh quay đầu lại nhìn cô, không ngờ cô lại đang ôm mấy bịch bánh ăn vặt trên tay, đôi mất còn sáng rực rỡ hơn là ánh mặt trời.
Anh cau mày, đi đến cướp hết những thứ linh tinh trên tay cô và trả lại chỗ cũ: "Những thứ này không tốt cho sức khoẻ, đã vậy còn không bổ béo gì, em không được ăn, hiểu không? Bây giờ chúng ta đi mua sữa, uống sữa sẽ tốt hơn."
Mộng Dao bĩu môi: "Nhưng mà em muốn ăn, anh mua cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoa-man-ac-ma-xin-hay-dung-lai/2861435/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.