“Ầm” một tiếng, cửa miếu mở tung.
Ta nộ khí trùng trùng bước vào, ném tấm lệnh tầm nã vào mặt Hàn Huyền. “Đây là có chuyện gì!”
Hàn Huyền cầm nó lên, liếc thoáng qua, lại bất động thanh sắc buông một câu. “Khúc Thương Hải hành sự như chớp.”
“Quả nhiên là ngươi làm ư? Ngay cả Cửu Tuyết đan trấn sơn chi bảo của Tứ Hải minh cũng có thể khơi khơi trộm sạch, Hàn đại đương gia một khi xuất thủ quả nhiên bất phàm a!” Ta khoanh tay cười lạnh. “Chuyện này ngươi mưu tính đã bao lâu?”
Hàn Huyền thế nhưng không mảy may giấu diếm, đáp ngay: “Hai tháng.”
Ta nhíu mày nhẩm tính. Hai tháng, đây chẳng phải là ở Ô Giác lĩnh thất thủ sau bị bắt giữ…
Ta tức thì nhảy dựng. “Ngươi đã tính kế ta ngay từ đầu sao?!”
Y giật nhẹ khóe môi. “Ta nào có tính kế ngươi, bất quá là nhờ ngươi hỗ trợ, kế hoạch mới có thể suôn sẻ mà thành thôi.”
“… Khi còn ở Nghi Xương, ngươi cố tình khích ta đến Trường Sa?”
“Không sai.”
“Đêm hôm đó, ngươi ném ta ra ngoài, là đã sớm biết trước Khúc Vân Triết sẽ xuất hiện?”
“Việc đó đương nhiên. Tin từ Cố Phi xưa nay luôn chuẩn xác.”
“Ta ở Khúc gia nháo đến gà bay chó nhảy, ngươi thừa dịp hỗn loạn âm thầm lẻn vào trộm đi Cửu Tuyết đan… Vậy cái gọi là cấu kết với Tung Hoành sơn trang là như thế nào nữa?”
Hàn Huyền thản nhiên mà rằng: “Ngươi quên rồi sao? Ở Nghi Xương ngươi đã mấy lần giúp ta luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thoa-chi-tieu-dao/2023042/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.