Gió thổi lá bay.
Một góc dưới Cửu Huyền Môn,trên mỏm đá bến bờ Tây Giang. Có bóng người mình trần thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện, Trên tay cầm thanh cổ kiếm không ngừng thi triển chiêu thức. Kiếm thế dứt khoát, bộ pháp phiêu dật. Vô số kiếm ảnh ẩn hiện ba động không ngừng rồi nhẹ nhàng chìm vào hư vô
Thu kiếm về tay, thiếu niên thở dài nở nụ cười.
“ Thật thoải mái!”
Từ trên tay, thanh cổ kiếm chợt rung lên rồi lơ lửng vòng quanh thiếu niên
“ Ngươi cảm thấy thoải mái ư? Vậy thì tốt quá. Xuyên Vân Tuyệt Ảnh Kiếm là kiếm thuật trấn Tông, Ngươi trong thời gian ngắn đã luyện được đến trình độ này… đúng là thiên tư trăm năm khó gặp”.
Thiếu Niên lại cười đắc ý nói
“ Kiếm Hồn, Tiền bối đừng khen những câu thừa thãi như vậy. Với thiên tư bậc này một môn kiếm quyết đâu có làm khó được ta chứ”
Thanh kiếm lại rung lên, tàn hồn bên trong hừ nhẹ
“Đừng vội mừng, về cách thi triển chiêu thức thì ngươi đã nắm rõ, giờ này luyện nữa cũng khó có tiến triển, còn về ý cảnh, Biến chiêu thì phải dựa vào thực chiến mới ngộ ra được”.
Lý hào hỏi lại:
“ trước nay ta chưa từng tu luyện, vậy xin hỏi lão tiền bối, với thực lực bậc này thì nên tìm đối thủ để tôi luyện như thế nào”.
Kiếm hồn chậm rãi giải thích
“Vấn đề này ngươi cần phải hiểu rõ một chút: Sự khác nhau giữa Tông môn tu luyện giả, và tu luyện giả tông thường. Tu luyện giả thông thường thì dựa vào lực lượng phân chia làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-vuong-tien-lo/1463530/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.