Đi một quãng dài Tiểu Thất và Băng Yêu đã đến nơi
Phía trước mặt là vô số ngọn núi, tất cả đều bao phủ bởi tuyết trắng, rõ ràng hắn không đi lên hướng bắc mà nơi nay cảm giác có chút lạ lùng, phía trên bầu trời những luồng khí đang không ngừng di chuyển tạo thành một vòng xoắn ốc mà một địa điểm nào đó trong mấy ngọn núi ở đây chính là trung tâm, Càng đi sâu vào bên trong Tiểu thất cảm thấy lạnh hơn bên ngoài
Tiểu thất nhìn Băng Yêu quan sát thái độ của nó xem có đang dấu hắn điều gì khi đi đến nơi này
“Nơi này hơi lạnh? Ngươi chắc nơi này có yêu nhân sinh sống?”
Tiểu thất nhấn mạnh chữ “lạnh” vì nơi này lạnh gần giống Băng Phong Chi cực. Nơi đó chỉ có Băng Phong lão tổ đến tu luyện, ngoài ra chẳng có ai là đi đến nơi đó
Băng Yêu trả lời
“Ta cũng không chắc…”
Tiểu Thất liếc khéo, Băng Yêu dụ hắn đi đến nơi này là có ý gì, Nơi này e rằng chẳng có yêu nhân sinh sống. Trời lại lạnh chẳng lẽ có tác động gì đó đến Băng Yêu làm nó khôi phục thực lực, hoặc là có một âm mưu nào đó được giăng ra đang đợi hắn đi vào
“Đừng nhìn ta như vậy… Ta không có ý gì đâu mà… Bên ngoài không có yêu nhân, nhưng bên trong lòng núi lại có Xuyên Giác Đầu… “
Tiểu thất thôi không lườm nữa, đúng là không có nhiều yêu nhân sinh sống ở bên ngoài, lời nói này có thể đúng, ngay cả ở ma vực còn sống trong hốc đá huống chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-vuong-tien-lo/1463524/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.