Một công pháp chính thống, lại là một cao nhân nghìn năm chỉ dạy. Đây là phúc khí của bao người hằng mơ ước, có được bản lĩnh này vậy thì mấy năm sau có thể xưng bá một vùng chưa biết chừng
“ Đa tạ tiền bối, nhưng tiểu bối không có ý định dùng một người làm trao đổi”
Có chút ngoài ý muốn, tên tiểu tử này đang giở trò gì đây. Đường xá xa xôi mang người đến đây không cầu chút lợi lộc cho bản thân ư? Hay là
“Công pháp này lợi hại lắm đó… Hay ngươi muốn nhận một thứ khác?”
“Tiểu bối mang người tới đây chỉ mong người có thể chữa khỏi cho nàng ấy”
“ Ta hiểu ý của ngươi, nhưng những người có Băng Thạch trong người khó mà vọng tưởng vào tình duyên trai gái. Theo ta thì cũng chỉ được một hai năm là cùng, đối với hai người đều không có lợi gì, Thiên Niên Hàn Băng là thiên ý hi vọng ngươi có thể hiểu được cho ta”
“Tiền bối hiểu nhầm rồi… tiểu bối mang người không phải cầu lấy vật gì đó, cũng không phải là tình cảm nam nữ. Chỉ cần người có thể giúp nàng sống thêm là được rồi”
Có chút khó hiểu với mục đích của Tiểu Thất, lão tổ vu vơ nói
“Thế thì ngươi yên tâm, nó còn sống rất lâu nữa là đằng khác thêm nữa bản lĩnh cũng không thua kém tiên tử đâu”
Tiểu Thất cười đáp,
“Vậy thì tiểu bối an tâm rồi”
Lão Tổ như hiểu ra sự việc “có lẽ tên này chỉ muốn giúp thật, nhìn hắn đang có ý rời đi thì phải” vội đặt bàn tay lên vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-vuong-tien-lo/1463483/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.