Chương trước
Chương sau
Mộng Lăng thoáng đau mắt nhìn lên đài quan sát, lúc này quả thất có nhiều người đang nhìn mình, như vậy là mấy trưởng lão Cửu Huyền Môn quả thật có hứng thú rồi, Liếc qua Liễu Tương sinh chỉ thấy nam nhân gặt đầu cười cười báo hiệu biểu hiện của nàng rất tốt
Thoáng nhìn nam nhân trước mặt xem ra phải dùng đến thức thứ ba trong Ngũ Lôi Kiếm Pháp rồi. Thanh kiếm trong tay Mộng lăng chợt động, cả người lại lao đi nhanh trong không trung rơi từ thiên không ba đạo lôi điện khác xoay quanh người nữ nhân lao xuống phía trên Tiểu Thất
“Lôi Phong Tam Diệt Kiếm “
Đòn này mang theo cả gió và tia sét màu tím cùn lao xuống, Tiểu Thất Ngước lên trên trong thoáng chốc, Xen lẫn trong từng tia lôi điện tám khắn nữa nhân chợt bay đi để lộ ra khuôn mặt có ba vệt sẹo dài bên mặt trái. Khuôn mặt có chút đau khổ, đang vận hết sức cho chiêu này trong lòng có lẽ chưa can tâm. Hai người đối mắt thời gian có chút trôi chậm lại
“ Đây là cực hạn của nàng rồi sao ”
“ Chắc …ta cũng nên dừng lại tại đây thôi… Hay để nàng có một chiến thắng, ít ra là chiến thắng trước mặt Của trưởng lão Cửu Huyền Môn”
“Uỳnh “
“ Uỳnh”
“Uỳnh”
Ba đạo lôi điện xung quanh giáng xuống, tạo thành một vết lõm lớn giữa lôi đài, bụi mù khiến người ta khó nhìn ra hiện trạng lúc này, Không ngờ lại có uy lực trấn nát một vùng giữa lôi đài như vậy. Không ngờ lăng Tiểu thư cũng có thực tài lắm chứ, đâu phải hư danh. Tấn chức võ sư là hoàn toàn hợp lẽ rồi
Không biết tên thố Vương sẽ như thế nào sau một kích này a. Dường như gã không có ý né tránh”
Quả là cuồng ngạo coi thường nữ nhân đến thế là cùng”
“ Coi như một bài học cho hắn vậy
“đúng a, coi thường ai thì được chứ đừng coi thường Lăng mộng, đó là cả một sai lầm đấy”
Bóng ảnh hai người dần hiện ra, Không ai gục ngã cả, nhưng kết quả có lẽ đã có rồi. Nữ nhân vẫn ung dung bình thản không có hề hấn gì, Nhưng khắn che mặt đã biến mất thay vào đó là một mảnh khắn quàng màu đen,
“Sao Lăng Tiểu thư lại dùng cái khăn đen của Tên Nam nhân vậy”
“Ai mà biết chuyện gì vừa xảy ra, có lẽ là ngẫu nhiên thôi”
Trong lúc nội khí ba dộng, khăn che của nữ nhân đã bay mất. đang trong lúc hốt hoảng sợ người ta nhìn thấy dung mạo xấu xí của mình, Mọi người mà biết Mộng Lăn lại xấu xí như vậy, chắc chắn toàn thành sẽ biết hết, Còn Cử Huyền Môn họ có chấp nhận một người như vậy không? Trong đám bụi mờ mịt từ phía trên một chiếc khắn choàng cổ màu đen rơi xuống đúng tầm mắt. Mộng Lăng vội quàng lên che đi vết sẹo.
Nhìn lại nam nhân trước mặt, y phục đã bị lloi điện phát nát chẳng còn dính trên người nữa. thân thể cường tráng lập tức lộ ra giữa khánh đài, tuy bị lôi điện đánh trúng, nhưng người này vẫn đứng đấy ngay giữa vệt lõm trên lôi đài, tai vẫn đang nắm chặt phi hoàn không ngừng lóe lên ánh sáng màu tím.
Khuông mặt đã lộ ra, Nữ nhân bất giác hoảng hốt, không tin vào mắt của mình. Nam nhân tuy nhìn thê thảm nhưng vẫn còn nở được nụ cười, hàm răng của hắn thật chói lóa trên khuôn mặt đen thui do bị sét đánh trúng. Chiếc khăn vừa nãy chắc là do Hắn cố tình đưa cho nàng đây mà thật là… Ngốc mà.
Chưa kịp mờ lời gọi Tiểu Thất thì một số người đã hô lên
“Hắn ta là người của Ma Môn”
“Mau giết hắn đi”
Trưởng lão cửu Huyền môn nghe thấy vội vàng phi thân xuống lôi đài. Nhìn chằm chằm vào hình xăm trên người Tiểu Thất. Đúng là quỷ diện Ấn ký là người của Huyết Diện Hắc Y đường. Tên này chính xác là người của Ma Môn
Bằng một giọng nói hùng Hồn trưởng lão chấn nhiếp toàn Khu võ Luyện
“ Thật to gan, Ma môn lại dám xuất hiện giữa ban ngày, thật không coi Tiên Môn chúng ta ra cái gì….Hôm nãy Lão phu phải thu thập tên ma đầu nhà ngươi”
Những người quen biết hay không quen hắn cũng đều thêm vào
“Thì ra ra người của Ma Môn thảo nào ta cứ thấy tên đó kỳ lạ”
“Phải a, người thường đâu ai chịu công kích lôi điện mà còn đứng vững thế kia cơ chứ
“ Vậy ra hắn tiếp xúc chúng ta đều là có mưu đồ cả, May quá có Lăng tiểu thư phát đòn công kích không thì chúng ta nguy to”
“Phải đấy. Trà trộn vào trong võ hội không biết có mưu đồ gì đây”
“ Giết hắn, Mau giết hắn đi, “
“Giết tên ma đầu này đi”
Tiêu chấn Hùng vội thêm vào
“ Chính hắn là người Hàn gia phái đến ám Toán Con trai Tiêu Dật Phong của ta, Giết hắn đi”
“Có chuyện này sao? Hàn gia không ngờ lại cấu kết với người của Ma Môn”
Sự thật bị bóp méo, Hàn Gia chủ muốn nói vài lời cũng khó, tuy người trước mặt là người từng cứu mở khoáng của hắn nhưng rõ ràng đây là người của Ma Môn, ra mặt khác nao tự thừa nhận mình dính dáng đến Ma Môn, nên chỉ có cách im lặng từ từ giải thích cho mọi người sau mà thôi
Mộng lăng Thấy cha mình đi tới, vội vàng kéo cha mình vào
“Cha, đây là người đã từng cứu mạng con, Không phải người xấu đâu, “
Lăng gia chủ tuy biết ơn Tiểu Thất lúc nguy nan cứu con gái, nhưng giờ nói giúp thì không tốt cho Lăng gia chút nào, không khéo lại bị vu cho là đồng đảng Ma Môn vậy thì tương lai gia tộc sẽ như thế nào đây, Thôi thì hãy để cho Cửu Huyền môn trưởng lão quyết định. Đối với thỉnh cầu của con gái, ông cũng chỉ lắc đầu mà thôi
Liễu Tương Sinh cũng đã đi tới vội vàng khuyên nhủ
“Mộng nhi muội đừng vội cầu xin cho hắn. Có thể Ma Môn đã có kế hoạch từ trước. Việc hắn giúp muội chưa chắc đã là ý tốt, có thể còn có âm mưu nào đó”
Âm mưu ư? Hắn là tên ngốc chứ có âm mưu gì, người ta có thể cho là như vậy Nhưng nàng thì không tin tiểu Thất lại làm ba cái truyện tà đạo đó, chỉ riêng võ hội lần này, hắn có ý giúp nàng, tuy cách thức có vẻ tiêu cực nhưng nhờ vậy mới làm nàng dám thể hiện ra bản lĩnh thực. Hết lần này đến lần khác hắn giúp nàng, nhưng lần này nàng lại không thể giúp hắn, Nếu giúp hắn thì tương lai sẽ mịt mờ thế nào đây, vừa mới có chút hi vọng không thể để nó bị dập tắt được
“Ta không phải là người của Ma Môn, là ta bị người khác gãi bẫy”
Tiểu thất vội bào chữa. Nhưng trưởng lão không cho hắn cơ hội
“Đừng giảo biện, Ấn ký trên người của người đã nói lên tất cả. Hình xăm màu đỏ, ngươi là cao tầng trong Huyết Diện Hắc Y đường”
“Bị gài bẫy ai mà tin được chứ”
“Phải đấy trưởng lão, người mau thu phụcc hắn đi, bắt hắn khai ra đồng đảng đang ở đâu”
“Đối với bọn tà giáo chẳng cần phải giữ đạo nghĩa cứ lăng trì xẻo thịt hắn đi

Sựu Việc biến hóa không ngờ, ánh mắt của mọi người đang nhìn hắn như một tên quái vật. Run sợ có, thù hằn có, bất lực có, hả hê cũng có. Chỉ vì một hình xăm mà hắn đã trở thành kẻ thù của Toàn Bạch thành sao? “Ba mặt một lời, một cái miệng sao có thể nói lại với cả trăm nghìn người cơ chứ. Ánh mắt của những người quen biết hắn cũng trở nên xa lạ
“Đồng đảng của ngươi ở đâu mau kha ra”
Trưởng lão chỉ thẳng vào mặt Tiểu thất giọng điệu hùng hồn, nhưng Tiểu Thất chẳng có chút cảm giác sợ hãi gì, Một đám người tự xung tiên Môn chẳng thèm nói lý lẽ. vạy mà Hắn lại từng có ý định tìm những người này nhờ họ đối phó với ma môn sao. Hiện giờ với hình xăm mặt quỷ hắn không thể bào chưa được gì. Chỉ trách bản Thân quá nông cạn là tự chui đầu vào lưới.
“ Ta … đúng là ngu ngốc mà”
“Giá như lúc đầu ta không ham làm con người nghĩa khí, thì đã không vướng vào những chuyện thế này> Muốn làm một người vô lo vô nghĩ khó như vậy sao”
“ Không nói! Vậy để ta thu thập nhà ngươi “
Trưởng lão Cửu Huyền Môn cánh tay khẽ rung lên một đạo kiếm quang dần dần hiện ra trước mắt mọi người, bất ngờ lao Thẳng qua chỗ Tiểu Thất. Hăn vội đưa phi hoàn ra đỡ luồng kiếm quang. Không gian lóe lên Một hồi rồi biến mất. Tiểu thất vẫn không sao hết, Phi hoàn của hắn ánh sáng màu tím hiện ra chói lóa hơn bao giờ hết. Là nó hấp thu luồng kiếm quang vừa nãy sao.
“ Thì ra thanh thần binh nằm trong tay của ngươi. Mau giao nó ra đây ra sẽ cho ngươi chết một cách Thật thống khoái”
…..
“ Kẻ Nào dám giết tế phẩm của Huyết diện Hắc Y đường”
Một âm thanh xa xôi vang vọng khắp Luyện võ khác làm mọi người có chút sựng lại ngó nghiêng xung quanh. Lúc này từ phía cổng luyện võ các một đống người tràn vào đông nghịt lối đi. Họ là người dân trong bạch thành, nhưng ánh mắt có vẻ đờ dẫn dường như không còn linh hồn nữa. Giống mội đạo ma nhân thì đúng hơn
Phía trên cửa vào của Luyện Võ Các có mấy người lạ mặt đã xuất hiện từ khi nào, Những người này chính là Lục tú trong huyết Diện Hắc Y đường, nhưng thiếu mất một người. Thay vào đó là một lão giả gầy nhom nhem U Minh trưởng lão. Đi đầu nhóm người này chính là vị đường chủ của họ, một nhân trung nên đeo mặt nạ màu đỏ
“ Người của Ma Môn tới rồi”
“Bọn chúng tới thật sao?”
“Nguy rồi”
Một số võ giả bắt đầu nao núng, chưa đối diện với người của Ma Môn bao giờ nhưng nghe đồn thủ đoạn của họ rất tàn độc. Nay chặm mặt thoáng có chút run sợ. Bạch Thành chauw bao giờ cso trường họp này a. Sao tự nhiên đám người đó lại đến đây. Các vị trưởng lão của Cửu huyền môn sẽ làm gì
“Đừng cố gắng kháng cự vô ích. Tòan bộ Bạch thành giờ đã là người của Ma Môn bọn ta rồi”
Liễu Mặc hô lớn
“Người đau mau vây chúng lại, “
Nhưng không ai dám đi lên trước a. đám người này gây loạn ở Bạch thành mà họ không có được thông báo gì hết, xem ra Ma Môn quả thật đã chiếm bạch Thành rồi
“Bọn người Cửu Huyền Môn nghe đây… Mau giao ra tên tế phẩm của Ma Môn ta sẽ cho các ngươi một con đường lui”
Trưởng Lão thây người của Ma Môn đã xuất hiện, xem ra chúng có mưu đồ tái sinh ma thú thật. còn tên này lại đóng vai trò gì? Trong kế hoạch này lão vẫn chưa biết nhưng đã là người của Ma Môn không thể thả đi được, Hơn nữa lần này đã gọi thêm người ứng phó với tình huống này, ba trưởng lão và các đệ tử Cửu Huyền Môn hoàn toàn có thể thi triển kiếm trận hoàn toàn không phải lo ngại đám người của Huyết Diện Hắc Y đường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.