Thấy Thủ lĩnh vẫn đang đùa bỡn vẫn chưa có lâm trận. Đám thuộc hạ có chút sốt ruột, nhanh nhanh để còn tới phiên bọn họ chứ. Huynh đệ có phúc cùng hưởng có họa cùng chia nhưng vị đại ca này có vẻ hưởng hơi lâu a.
Ngọn lửa đang rạo rực trong người thì một bàn tay lạnh buốt chạm lên cổ, kế đó là một hơi thở lạnh lẽo phả vào tai, Một tên lưu manh bất giác quay lại thì yết hầu truyền đến cảm giác đau buốt,cái cổ của hắn đột nhiên rơi xuống mà không kịp kếu một tiếng, hai mắt vẫn mở trừng trừng nhìn vào bóng ảnh.
Nghe tiếng động lạ, cả đám vội quay lại thì bàng hoàng sợ hãi, thú vui bên trong không có làm họ lên được tinh thần nữa, Sắc mặt có chút méo mó khó coi
“Bách…. Bách Diện ngươi… sao lại ở đây”
“Ở đây… có trò vui sao ta không thể đến chứ”
Giọng nói the thé pha chút lạnh lẽo, Người này nam không ran am, nữ không ra nữ, trang điểm đậm người vận một bộ hắc y pha chút đỏ chói thêm phần ma mị, lập tức phóng ra 3 đạo tử sắc lập tức hạ thủ nhưng kẻ còn lại, khóe miệng đỏ chót kẽ cong lên từ từ tiến vào trong phòng.
Trương phóng có sở thích hành hạ nữ nhân, trước khi hắn làm chuyện ấy, hắn muốn những người luôn tỏ ra tôn nghiêm, đoan trang thùy mị hay kiêu xa, khó gần. Ỏ trước mặt hắn phải thật thảm hại, chà đạp một người như vậy thật khiến hắn sảng khoái a. Cũng chẳng mấy ai chịu được dày vò như vậy a. Vị Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-vuong-tien-lo/1463433/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.