Đúng như y sư đã dự đoán, Mộng Lăng không lâu sau cũng tỉnh lại, nhớ lại chuyện hồi sáng sau khi uống xong viên đan dược, một lúc thì đột nhiên đau nhói ở vùng bụng, giờ tỉnh lại đã đỡ đi nhiều. Vội vàng hỏi Tiểu Thất
-Hồi sáng,.. Ta bị làm sao vậy,?
Tiểu Thất trả lời bâng quơ
-Y sư bảo dược lực quá mạnh, thể trạng ngươi còn quá yếu nên có chút tác dụng phụ thôi, nghỉ ngơi một lát sẽ khỏe mà.
Mộng Lăng loay hoay tìm xung quanh giừờng
-Ngươi có thấy bọc thuốc nào quanh đây không. Trong đấy có chữa đan dược có thể chữa được khuôn mặt của ta
Có lẽ không nên nói ra việc nàng bị đệ đệ chơi xấu a. Nếu biết bị người thân hạ độc thủ với mình có lẽ lại uất ức, khó trấn an lắm. Mai mình đưa nàng đến Lăng gia như vậy chắc bọn họ không có từ chối được nữa ha.
-Không có gì đâu? Chắc đệ đệ ngươi lo lắng cho ngươi quá mang nhầm thuốc cho ngươi. May Y sư phát hiện kịp
Mộng Lăng hoài nghi lời nói của Tiểu Thất
-Mang nhầm thuốc? chắc không phải chứ, Lăng Thiên…
Thấy nàng đã tỉnh lại hắn cũng không có muốn nói về chuyện này nữa, bèn cắt lời
-Mai ta sẽ đưa ngươi về Lăng gia. Nhà ngươi ở ngay trong thành mà cũng không chịu đưa người về.
-Ta không về đâu, nhìn ta ra nông nỗi này mọi người sẽ khổ tâm thêm thôi, ta không muốn họ vì ta mà vướng bận
-Sẽ không đâu. Lăng gia đông người như vậy, chẳng lẽ không một ai chăm sóc ngươi sao.? Ta không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-vuong-tien-lo/1463420/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.