Chương trước
Chương sau
Y quán Tây Thành
“ sao người đó tỉnh rồi hả”
Nghe tin báo Tiểu Thất vội vàng chạy tới, Mộng Lăng đã tỉnh lại rồi, bước chân vào cửa đang thấy y sư ngồi cạnh giường,bắt mạch.
“Vị cô nương đây dã không còn lo ngại nữa chịu khó tĩnh dưỡng vài ngày là có thể đi lại bình thường rồi”
“ y sư vất vả rồi”
Vị y sư đi bước ra khẽ nói nhỏ với Tiểu Thất
“Thương thế bên ngoài, bị tổn thương lâu như vậy, e rằng sẽ có để lại di chứng”
“Không có cách chữa sao?”
Vị y sư trầm ngâm
“Dùng đan dược hiện có cũng không thể trị hết được, sau này vẫn sẽ có khuyết điểm”
“Làm phiền ông rồi, cứ dùng thứ tốt nhất cho nàng dùng”
Y sư khẽ gật đầu rồi đi ra ngoài
“ Cuối cùng người cũng tỉnh lại”
Mộng Lăng mệt mỏi đáp.
“Là người cứu ta đến đây sao”.
Thấy nàng còn có vẻ mệt mỏi Tiểu Thất hạn chế nói chuyện, nàng tỉnh lại là tốt rồi, hắn cũng bớt lo lắng hơn
“ Ta đã đến Lăng gia thông báo rồi, sớm muộn gì họ cũng phái người tới đón người thôi, mấy ngày này ngươi phải chịu khổ rồi, cứ chịu khó nghỉ ngơi đi ha”
“Cảm ơn ngươi”
Hắn cũng không có trả lời, chỉ gật đầu một cái rồi lại đi ra ngoài. Nhìn bộ dạng lúc này của nàng, Hắn tự hỏi mình lần cứu người là đúng hay sai a. Nếu Mộng Lăng nhận ra khuôn mặt nàng đã bị tổn thương, không biết sẽ còn xảy ra cơ sự gì?
Cái tên Lăng thiên ngoài mặt có vẻ nghi ngờ lời nói của mình, nhưng chắc chắn hắn sẽ cho người đến kiểm chứng, dù sao họ cũng là người cùng một gia tộc.
Việc cần làm hiện nay là đến Nam Thành Hàn gia, tìm người luyện binh khí
Để tránh sự chú ý của mọi người, Tiểu Thất hấp thu lực lượng của Khối tử sắc tinh thiết, làm nó biến thành màu đen, không khác vói tinh thiết thông thường. Nếu để người khác biết hắn có dị bảo, chắc chắn sẽ không để hắn yên

Nam Thành quả nhiên là khu vực sản xuất binh khí và nông cụ cho toàn bạch thành, rất nhiều của hàng bán binh khí ở đây, đi vào sâu hơn nữa chính là khu chế tác của Hàn gia. Xưởng rèn của họ rất lớn, Người ra kẻ vào rất tấp nập, Bên trong không ngừng vang lên tiếng hò nhau, tiếng búa đập liên hồi, Bên ngoài một đoàn người vận chuyển khoáng thạch nhanh chóng đi vào trong.
Không thể vào đấy luyện được, họ quá bận rộn có thể sẽ không nhận chế tác riêng cho mình a.<code>Tiểu Thất ngắm nhìn một chút rồi đi tìm những lò rèn nhỏ khác. Dạo qua một số lò rèn binh khí khác tuy có nhận chế tác theo yêu cầu nhưng xem qua cách làm việc, hắn có chút không vừa ý. Muốn tìm một thợ rèn có tính cách tỷ mỉ một chút có thể tốn không ít thời gian, nhưng hắn có thể chịu khó tìm được. </code>Dừng chân tại một lò rèn nông cụ nhỏ, cách khá xa địa phận Hản Phủ, Nhìn cách ông lão độ lục tuần đôi mắt sâu hoắm, râu có chút cháy xém, Tay nắm cây búa đang ra sức đập vào mẩu kim loại nóng đỏ, Hắn có chút suy tính, Ở tuổi này còn có thể làm ở lò rèn, chắc chắn có tâm huyết với nghề này lắm. Một người như vậy chính là người mình cần tìm rồi.
Hắn cất bước đi tới lò rèn của lão. Cất tiếng chào hỏi nhưng lão gỉa không có đáp lại mà vẫn tiếp tục làm việc, như không nhìn thấy hắn vậy.” Ông này không phải tai có vấn đề rồi chứ?” Hắn cất tiếng hỏi thêm hai ba lần, nhưng không có hồi đáp. NHìn cách làm việc cẩn thận như vậy hắn chắc chắn chỉ có Người này mới có thể rèn giúp hắn, Nhưng đói phương cứ làm ngơ mình như vậy phải làm sao..

Ngồi đợi một lúc lâu, lão giả cũng rèn xong, Nhưng Lão vẫn không có ngó ngàng nói Tiểu Thất, vội vàng chuyển chỗ nông cụ vừa rèn được lên xe kéo, Thấy vậy Tiểu Thất liền chạy tới phụ một tay. Thấy Tiểu Thất có vẻ nhanh tay nhanh chân, Lão giả chỉ tay sang một hướng khác, ra hiệu chuyển hết các nông cụ lên xe kéo.
Đùa chứ, từng này nông cụ sao người thường có thể kéo được, dù có là võ giả cũng không có kéo được cũng rất nhanh bị tiêu hao nội khí a.
Thấy Tiểu Thất chuyển xong lại đứng ngơ ngác. Lão ra hiệu hắn kéo xe đi theo lão, đường này chính là đi ra chỗ mấy của hàng a. Không lẽ là đang đi giao hàng đến từng của tiệm sao, Lại kéo theo một đống nông cụ, nếu không phải hắn có lực lượng nhục thể lớn, sớm đã phải phải bỏ lại xe này rồi, Hắn tin chắc nếu là võ giả thông thường cũng không có kéo được quãng đường dài như thế.
Không lẽ lão giả này đang chơi xấu mình sao? Mình đâu có thù hận gì với lão chứ.
Thấy Tiểu Thất kéo đi được suốt quãng đường giao hàng, lão giả bắt đầu mở lời
“ Ngươi cũng dai sức ghê đấy, Nhưng ta không có đổi ý về giúp Hàn gia các người đâu”
Nghe vậy Tiểu Thất lại nhăn mặt khó hiểu
“Hàn gia?”
“Không phải là Hàn gia phái ngươi đến tìm ta sao”
Thôi chết, hóa ra là ông này hiểu nhầm mình là người Hàn gia, Hình như ông lão này không ưa người Hàn gia lắm. Mà mâu thuẫn cửa họ ta cũng không có quan tâm a.
“Lão nhầm rồi, ta là người từ Tây Thành, tới đây tìm người luyện binh khí giúp ta”
Chợt nhận ra có hiểu lầm lão giả bèn đáp
“Người từ Tây thành, muốn luyện binh khí thì tìm người của Hàn gia mà nhờ họ, tìm đến ta làm gì”
“ Ta thấy lão làm việc rất tỷ mỉ, rất thích hợp “
Lão giả hừ lạnh
“Ta bây giờ có tuổi rồi chỉ luyện nông cụ không luyện binh khí nữa, Ngươi vẫn nên tìm
Người khác đi ha”
Lão giả phất tay, thong dong đi về tiệm rèn, Tiểu Thất cũng không có ý bỏ cuộc
“Thú thật với lão, nguyên liệu mà ta dùng là một khối tinh thiết nguyên chất rất khác biệt với những thứ trước đây ta từng thấy, Giao cho người khác ta không có yên tâm”
Nghe vậy lão giả mắt sáng rực, Trước đây toàn là tinh thiết lấy từ khoáng thạch mà ra, tuy đã qua tôi luyện nhưng vẫn còn tạp chất, nếu là một khối tinh thiết nguyên chất lão cũng rất khi được dùng đến.
“Nếu ngươi đã nói vậy? cho ta xem thử khối tinh thiết có gì khác biệt, nếu như lời ngươi nói ta sẽ suy nghĩ lại”
Bỏ ra khỏi túi, Tiểu Thất đưa khối tinh thiết và bản vẽ cho lão xem thử. Lão trầm ngâm, xoay khối tinh thiết một lúc
“ Đây là Huyền Tinh ở Bạch Thành cũng coi như là hiếm thấy đi”
Nhìn qua bản vẽ
“Tử Nguyệt Phi Hoàn, cái tên cũng hay lắm”
Đưa lại hai kiên đồ vật cho Tiểu Thất, ngừng một lúc lão nói:
"Luyện ra phi hoàn từ khối huyền tinh này, tốn không ít tâm lực. Một mình ta sẽ tốn nhiều thời gian và sức lực. Trông ngươi khỏe như vậy chi bằng ở lại giúp ta, Nếu có thất bại ta cũng bớt áy náy a. Ngươi chấp nhận thì chúng ta có thể bắt tay vào làm."
Chuyện này cũng có chút ngoài ý muốn a, vốn dĩ tìm người để ủy thác vậy mà… Nhưng mấy ngày này cũng không có gì quan trọng lắm, Giao Huyền thiết cho ngươi khác thì hắn không yên tâm a. Chi bằng ở lại giúp lão vậy
Suy nghĩ hồi lâu, Tiểu thất đồng ý cùng lão làm việc.

Khối tinh thiết và phi hoàn có hình dạng qua khác biệt, nên không thể rèn trực tiếp ra hình dạng phi hoàn, hơn nũa huyền tinh rất là cứng rất khó để rèn, Như vậy chỉ có cách nung chảy huyền tinh trong lò luyện rồi đổ ra khuôn có hình dạng phi hoàn, Việc khó nhất chính là, huyền tinh nung chảy khi ra khỏi lò sẽ rất nhanh bị cứng lại, nhất là đúc vật mỏng như phi hoàn lại càng dễ bị cứng lại trước khi có thể ra hình dạng phi hoàn. vì vậy phải đổ nhanh ra khuôn, mà đỏ nhanh quá thì sẽ huyền tin sẽ chảy không đồng đều dẫn chết phi hoàn sẽ bị rỗ đôi chút.
Cũng may lão giả này có kinh nghiệm nên những quá trình này không quá khó khăn. Sau khi đúc ra đại khái hình dạng phi hoàn, tiếp theo chính là rèn, dùng ngoại lực tác dụng lên phi hoàn đang nóng đỏ, nắn lại hình dáng của phi hoàn. Việc này tốn nhiều sức nhất a, Huyền thiết rất cứng mà.
Đến đây phần việc của lão giả coi như đã xong,Lão lập tức đi ngủ. Lò ren nhỏ bé có mỗi chổ nằm nhỏ xíu, mà sao lão ở có một mình ta, con cháu cũng không có thấy mặt
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.