“Ưm ~” Cô gái nhỏ run rẩy, từ hốc mắt giọt lệ như pha lê chầm chậm lăn xuống gò má, cô ngẩng đầu nhìn cậu, hai con ngươi long lanh như phủ một màn sương.
Trong khoảnh khắc, hô hấp của Tưởng Vũ như ngừng lại.
Cậu nghĩ, nếu ai đó hỏi cậu rằng, cậu thích điểm gì nhất ở cô gái trước mặt này? Chắc chắn cậu sẽ nói, cậu bị thu hút bởi đôi mắt của người ấy.
Đôi mắt cô trong veo như dòng suối nhỏ róc rách chảy, trong đó không hàm chứa khinh thường, không chán ghét, không kiêu ngạo… giống như bình minh buông xuống mặt nước, sâu thẳm trong đó đều là bóng dáng đối phương.
Đột nhiên cậu cảm thấy vô cùng biết ơn, cảm kích vì cô không giỏi giao tiếp và sợ hãi khi tiếp xúc với người đối diện cho nên không có bao người được nhìn thấy ‘cửa sổ tâm hồn’ tuyệt vời ấy.
Ánh nhìn của cô hệt một tấm lưới dày đặc khiến con sói bất kham dừng bước, quanh quẩn, do dự, cuối cùng cúi người hạ mình, cam tâm tình nguyện bị bắt.
Tưởng Vũ áp cơ thể lên người cô, tiếp đó hôn lên môi cô.
Tự trong lòng cảm thán một câu: Yêu tinh này phải chịu trách nhiệm với cậu.
Đôi bàn tay cậu nhào nặn nhũ hoa, cánh môi nuốt đi tiếng rên rỉ yêu kiều của cô gái nhỏ.
Tưởng Vũ dậy thì khá thành công, thân thể cường tráng khỏe mạnh, cao lớn hơn so với bạn bè đồng trang lứa. Cánh tay cứng rắn của cậu ôm ấp thỏ con yếu ớt, lo lắng trong lúc vô tình có thể làm tổn thương báu vật trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-tuyet/459921/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.