Phiên ngoại 2:
Thư gửi Elise
Hồi Tạ Tử Giác còn đang nhập ngũ, mỗi khi được cậu được nghỉ thì Giang Dụ Tiệp đều băng suối vượt đèo từ Đài Bắc về Cao Hùng tranh thủ vài giờ ngắn ngủi ở chung. Không thể để cha mẹ cả ngày không thấy bóng nên Tạ Tử Giác về nhà trước, sau đó mới đến nơi nào đó gặp nhau. Địa điểm hẹn hò thường xuyên nhất chính là nhà Giang Dụ Tiệp.
Từ thủa mới quen cho đến bây giờ chưa từng thay đổi, vẫn là biệt thự rộng rãi, lạnh lùng, vắng lặng. Chỉ là một căn nhà trống, không hề có nhân khí.
Cũng nhờ 'căn nhà trống' ban tặng, thời gian hai người ở chung hết sức tốt đẹp chẳng bị ai quấy rầy. Không ngờ cũng có một ngày căn nhà có thay đổi, trở nên khác biệt.
Tạ Tử Giác giật mình nhìn cây đàn piano sáng rực rỡ trong phòng khách, không thể nhịn mà ngắm nghía vài lần.
"Mẹ mới mua, trước giờ bà vẫn muốn mua một chiếc trang trí phòng khách chẳng qua nghĩ bảo dưỡng phiền phức, không ngờ lần này về lại thấy mua thật rồi" – thấy cậu kinh ngạc nhìn cây đàn, Giang Dụ Tiệp nói, tỏ vẻ chính mình cũng ngạc nhiên khi thấy nhà có thêm đồ.
Đàn dương cầm dùng trang trí? Suy nghĩ của người có tiền quả là khó hiểu.
Tạ Tử Giác lắc đầu, không bình luận.
Giang Dụ Tiệp vô thức đến gần đàn, mở ra, tùy tiện bấm vài phím. Xoay người nhìn Tạ Tử Giác, cười cười, dùng khẩu khí 'chắc cậu không biết' bảo: "Anh biết chơi đàn nhé" quả nhiên đối phương mắt tròn xoe.
"Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-hay-hoang-tu-bach-ma/425117/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.