“Chuyện nào cũng có cái giá tương ứng.” Sự bình tĩnh của Tần Ly làm người ta phải cảm thấy sợ hãi: “Cho dù các con là con của mẹ, mẹ cũng không tài nào tha thứ nổi. Vì sao Nhạc Nhạc và Thời Không lại chết, mẹ tin rằng các con cũng hiểu như mẹ vậy. Nếu như các con nhất quyết phải làm như thế thì mẹ chỉ có thể từ bỏ các con mà thôi.”
Cho dù đang nói những lời tuyệt tình như vậy, nhưng gương mặt Tần Ly vẫn rất bình tĩnh. Đan Nhật Tông nhìn bà, cảm giác đau lòng chậm rãi lan tỏa theo máu. Thoạt đầu vì mối quan hệ huyết thống mà bị ép chia tay với ông ta, bà cũng tuyệt tình như vậy, nhưng chỉ có ông biết, Tần Ly còn đau lòng hơn cả Đan Kình Hạo và Kỷ Thấm.
Nếu như Đan Kình Hạo và Kỷ Thấm nhất quyết phải bước lên con đường này, vậy thì ông và Tần Ly chỉ có thể kéo chân các con mà thôi, còn không bằng rời xa chúng ngay từ bây giờ. Nếu là thế, bọn chúng sẽ không còn đường hối hận nữa. Hắc đạo làm gì có nhân nghĩa, thủ đoạn gì cũng có thể sử dụng, đoạn tuyệt quan hệ với các con là cách tốt nhất.
Làm thế chỉ vì muốn tốt cho con mình mà thôi…
Khu nghĩa địa chỉ còn lại Đan Kình Hạo và Kỷ Thấm, cơn gió lạnh lẽo thấm vào da thịt bọn họ, Đan Kình Hạo bắt đầu cảm thấy thế giới của anh chỉ còn lại hai màu đen trắng, những màu sắc khác đều đã biến mất cả rồi. Nguyễn Đào Yêu đã chết, ba nuôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-gap-soi-xam/1301782/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.