Lữ Đinh quay đầu thấy mưa càng lúc càng to, lẩm bẩm: “Phải mau về thôi, nếu không nhất định sẽ bị ướt.”
“Anh cả!”
Má trái đột nhiên truyền đến cảm giác đau rát, âm thanh giòn giã ở trong bóng đêm trở nên rõ ràng dị thường, trái tim của Dương Liên co rút kịch liệt, cố gắng nhịn muốn bước tới. Cô liều mạng nói với chính mình, đã nói không còn liên quan gì đến cô nữa, không có liên hệ gì nữa...
Lữ Kiêu không dám tin nhìn Lữ Minh đứng ở trước mặt mình, ngây ngốc mất hai nhịp: “Anh hai...”
Lữ Minh thu tay lại, vẻ mặt vô cảm nói: “Không biết giống cái gì! Vì một người phụ nữ, công ty cũng không đến, công việc cũng không làm, bây giờ còn mất mặt trước mặt người ngoài! Nhà cụ Lữ sao sinh ra một tên vô dụng như em chứ!”
“Dương Liên là người của em, em muốn cướp về thì có gì sai?” Lữ Kiêu gào lên.
Lữ Đinh mỉm cười nhìn Dương Liên, giọng nói nhè nhẹ: “Loại phụ nữ lẳng lơ đó em muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cô ta coi như thứ phẩm, vứt đi thôi.”
Dương Liên cắn răng, lạnh lùng nhìn Lữ Đinh. Cô bây giờ không đủ mạnh mẽ, đợi đến một ngày, cô có đủ năng lực, cô nhất định sẽ trả lại sự tủi nhục ngày hôm nay chục lần!
“Em cả đời này chỉ cần một mình cô ấy.” Lữ Kiêu kiên định nói.
Dương Liên nghe thấy một câu này, nước mắt không nghe lời mà rơi xuống, yêu rồi có thể thế nào? Chẳng qua chỉ là một trò đùa mà thôi. Từ xưa đến nay, cặp đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-gap-soi-xam/1301777/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.