Lữ Kiêu vứt văn kiện lên bàn, giọng lạnh lẽo: “Cho các người một tháng, các người liền giao thứ này ra?”
Cả văn phòng im lặng như tờ, mọi người ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Bên tay Lữ Kiêu, điện thoại chớp chớp, nhưng từ đầu tới cuối anh không nhìn thấy, người bên cạnh cho dù nhìn thấy cũng không dám nhắc nhở anh có điện thoại, sau ba mươi giây, màn hình điện thoại cuối cùng đen tối. . Truyện Mạt Thế
Sắc trời đã hoàn toàn tối, ánh đèn vàng u ám trong phòng Lữ Đinh mang theo ấm áp mờ ám.
“Cầu xin tôi, Dương Liên! Cầu xin tôi buông tha cô!!” Lữ Đinh uy hiếp.
Dương Liên lạnh lùng phun hai chữ: “Nằm! Mơ!”
Trong lòng Lữ Đinh bất giác phiền muộn.
“A——” Tiếng kêu xé rách tâm can khiến người ngoài cửa run rẩy một chút, anh ta nhìn cửa phòng đóng chặt, ánh mắt sầu muộn trầm xuống, cuối cùng vẫn lựa chọn rời đi.
“Lữ Đinh! Tôi sẽ không bỏ qua anh!!!” Dương Liên hét lên, hận ý khắc cốt ghi tâm.
“Dương Liên, tôi sẽ không dễ dàng như vậy thả cô đi.” Lữ Đinh cười lạnh: “Nghiệp do ba mẹ cô tạo ra liền để cô đến bồi thường!”
Trong chiếc gương đối diện, Dương Liên đầu tóc hỗn loạn. Cô giống như một con búp bê rách nát, hình ảnh như vậy cô vĩnh viễn cũng sẽ không quên.
Vĩnh viễn, sẽ không. Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Mỗi một lần, cô như chết đi một lần.
Lữ Kiêu...anh đang ở đâu...cứu em, cầu xin anh, cứu em...Trong lòng Dương Liên không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-gap-soi-xam/1301767/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.