Cơn giận của Đan Kình Hạo đã sắp nổi lên, kết quả lại bị mấy chữ này đột nhiên làm anh không còn cáu kỉnh nữa, anh bật cười: “Chỉ vì em sợ đau thôi hả?”
“Chứ sao, lúc đó xăm lên thật sự đau lắm, em nghĩ nếu xóa đi chắc cũng khó chịu.” Nguyễn Đào Yêu không dám nhìn thẳng vào mắt Đan Kình Hạo, sợ anh sẽ giận.
“Đồ ngốc, sao lại nỡ để em khó chịu được.” Đan Kình Hạo thở dài, Đào Yêu của anh, đúng là một người đơn thuần đáng yêu.
“Anh bảo đảm với em, đi xóa hình xăm không đau chút nào.”
Nguyễn Đào Yêu thấy dáng vẻ nghiêm túc của anh, ngay sau đó liền nhẹ nhàng vùi đầu vào lồng ngực anh: “Nếu như không đau, vậy em sẽ đi bệnh viện xóa đi là được.”
“Ừ, xóa đi, sau đó xăm tên anh lên.”
“Em không muốn!”
“Không muốn? Hả?”
Nguyễn Đào Yêu nuốt nước bọt: “Đau lắm.”
“Không xăm cũng được, vậy thì phải dùng cách khác để bù đắp lại.”
“Cái gì?” Nguyễn Đào Yêu còn chưa phản ứng lại thì đã bị Đan Kình Hạo bế lên trên người anh, làm một tư thế vô cùng xấu hổ ngồi trên bụng dưới của anh.
“Cơ hội để bày tỏ thành ý của em đến rồi, để anh hưởng thụ một lần đi.” Đan Kình Hạo cười xấu xa, đáy mắt anh lấp lánh màu sắc.
Từ tận đáy lòng Nguyễn Đào Yêu kêu lên, đồ con lợn dâm dê trong đầu toàn là những thứ đồi trụy.
Ngày hôm sau, Nguyễn Đào Yêu gần như là nằm trên giường không thể cử động, cả người cô đau nhức, đều là Đan Kình Hạo ban cho,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-gap-soi-xam/1301761/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.