Đan Kình Hạo đang nhàn nhã uống trà chợt khẽ mở mắt ra, chậm rãi nói: “Cậu chủ Hứa, anh muốn ngồi lên chiếc ghế cao nhất ở nhà họ Hứa đúng không?”
Hứa Phong như bị người ta nói trúng tim đen nên liền đứng phắt dậy khỏi ghế: “Anh nói bậy!”
Đan Kình Hạo ưu nhã hớp một ngụm trà, sau đó ngước mắt lên, dáng vẻ trông càng phong tình vạn chủng: “Tôi nói bậy, hay là cậu chủ Hứa đang lừa mình dối người, e là trong lòng mọi người đều rõ.”
Hứa Phong trầm mặc không nói gì, đúng, anh ta thân là con vợ thứ của nhà họ Hứa, cho dù có bao nhiêu tài năng thì ông Hứa thích nhất vẫn là tên cậu cả phế vật đó. Từ nhỏ đến lớn, anh ta đã thay tên phế vật đó xử lý không biết bao nhiêu rắc rối, gánh bao nhiêu sự trách tội, nhưng cuối cùng, ông Hứa vẫn đem hết tất cả di sản cho con bà cả, anh làm sao mà cam tâm được đây? Nếu cậu cả có công xây dựng công ty phát triển thì cũng thôi đi, nhưng cậu cả thân là chủ tịch hội đồng quản trị nhưng suốt ngày chỉ biết đưa gái gú đi thuê phòng, tất cả mọi chuyện đều là do anh ta một mình xử lý. Không có anh, thì tên phế vật đó đã phá nát nhà họ Hứa từ lâu rồi.
“Không cam tâm đúng chứ?” Ngữ khí của Đan Kình Hạo rất nhẹ, mang theo ý cười thanh lãnh.
Hứa Phong vẫn không nói gì, coi như là ngầm thừa nhận rồi.
“Vậy, để tôi giúp anh, thấy sao?” Đan Kình Hạo đặt ly trà xuống, mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-gap-soi-xam/1301727/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.