Trong lòng Nguyễn Đào Yêu cũng cảm thấy hết sức sốt ruột, cô chỉ giả vờ té mà thôi, có thể bị gì được kia chứ? Chẳng lẽ trước mặt cả đống nhà báo như vầy mà anh muốn tôi nói toạc ra sao? Anh đúng là cái đồ đầu heo! Gặp lại người yêu cũ xong đến mình họ gì mà còn không nhớ.
Tô Vy vẫn luôn đứng sau lưng nhóm phóng viên, chợt lên tiếng: "Chắc là gặp nhiều lạ quá nên cô ấy sợ hãi thôi, thôi thì các vị tản hết đi, để tổng giám đốc Đan đưa Cô Nguyễn đi nghỉ ngơi, được không?"
Đại minh tinh đúng là đại minh tinh, phong thái hoàn toàn khác biệt, đương nhiên nhóm phóng viên cũng không phải là kẻ không thức thời, không biết nể mặt tổng giám đốc Đan và Tô Vy, thế là đều đi hết cả, bọn họ còn đang âm thầm bàn tàn hăng say, thương lượng với nhau xem phải viết như thế nào.
Đan Kình Hạo nhìn thấy phóng viên đều đã tản đi rồi mới bế bổng Nguyễn Đào Yêu lên, lớp vải lụa của bộ lễ phục và làn da mềm mại của cô chạm vào tay anh, khiến lòng anh nảy sinh dục vọng xoa xoa nắn nắn.
"Đan Kình Hạo, anh làm gì vậy? Mau bỏ tôi xuống!" Nguyễn Đào Yêu nào bị nhìn chăm chú lúc ở chốn đông người như bây giờ chứ, khi nãy là vì bất đắc dĩ, còn bây giờ là sao đây?
"Sợ em không biết đi đứng rồi lại ngã nữa." Đan Kình Hạo cao ráo, lại mạnh khỏe, quả đấm của Nguyễn Đào Yêu chỉ như gãi ngứa cho anh mà thôi.
Vừa đến phòng nghỉ ngơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-gap-soi-xam/1301724/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.