''Mở nhạc to lên.'' Môi mỏng của Đan Kình Hạo khẽ mở, giống như gió lạnh thổi qua, không lưu lại chút gì. Anh cảm thấy tia lửa giận kia đang đốt cháy anh không còn một chút nào, người phụ nữ này đang thách thức giới hạn của anh!
Lái xe phía trước nào dám làm trái lời của Đan Kình Hạo, mở một bài hát của Mark Asim ''Khúc tùy hứng Croa-ti-a''.
''Chưa đủ to.''
Cứ như thế, cả xe Limousine tràn ngập tiếng nhạc.
''Ấy?'' Nguyễn Đào Yêu hiển nhiên chưa kịp phản ứng lại. Đầu cô không theo kịp suy nghĩ của Đan Kình Hạo, lúc cô đang định hỏi thì Đan Kình Hạo đã mạnh mẽ đặt cô dưới thân.
''Người phụ nữ này, em đang nói dối.'' Không phải câu nghi vấn, mà là câu trần thuật khẳng định.
Khuôn mặt không hài lòng của Đan Kình Hạo hiện lên trước mắt cô, hơi dùng lực nắm tay cô lại khiến cô nhíu mày, nhẹ giọng kêu lên: ''Đau''
Dường như Đan Kình Hạo không nghe thấy, đáy mắt anh như nổi bão, tùy lúc có thể nuốt chửng người khác: ''Người vừa gọi đến rốt cuộc là ai?''
''Đan Kình Hạo, anh buông tay ra trước đã, đau quá.'' Nguyễn Đào Yêu bị anh gắt gao đè xuống, sắp không thở nổi nữa.
''Không nói?'' Đan Kình Hạo cười tà mị, cắn một cái lên chiếc cổ trắng nõn của Nguyễn Đào Yêu.
''A,...''Nguyễn Đào Yêu bị đau: ''Đan Kình Hạo, anh cầm tinh con chó à! Cắn tôi làm gì?''
''Người đàn ông kia là ai?'' Sau khi cắn xong, anh liếm liếm, hỏi thêm lần nữa.
Nguyễn Đào Yêu cố gắng giãy dụa, nhưng phát hiện không có tác dụng, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-gap-soi-xam/1301718/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.