Khuôn mặt Lý Mạnh Nam lạnh lùng, đem người của Kỷ Thấm đang kề sát mình hơi đẩy ra, thanh âm vẫn như cũ không chút cảm tình: “Cô Kỷ, trách nhiệm của tôi là đưa cô về nhà.”
Kỷ Thấm không nhớ rõ đây là lần thứ bao nhiêu cô bị Lý Mạnh Nam cự tuyệt. Trước kia, chỉ cần là bảo vệ của Đan Kình Hạo bị cô đùa giỡn giở một chút thủ đoạn là bọn họ đều sẽ ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của cô bởi bảo vệ của Đan Kình Hạo cũng không có mấy người. Kỷ Thấm trời sinh mê hoặc. Cô chính là thích đùa giỡn người khác, nhìn người khác chân tay luống cuống sẽ đặc biệt khiến cô cảm thấy vui vẻ. Thế nhưng mà với người đàn ông này, Kỷ Thấm dù có nghĩ ra trò đùa, mánh khóe hay dùng mĩ nhân kế thế nào đi nữa thì anh ta vẫn cứ thờ ơ, giống như một người máy không có cảm xúc.
Người từ nhỏ đã được đối xử như một công chúa nhỏ như Kỷ Thấm sao có thể chịu được đả kích này, thế nên cô càng có thêm dũng khí, ba ngày nay chỉ nghĩ ra biện pháp trêu đùa Lý Mạnh Nam, lấy việc đánh bại anh làm mục tiêu sống của cô. Đan Kình Hạo không có cách nào, thấy Lý Mạnh Nam cũng không có gặp chuyện gì nên cũng cảm thấy vui vẻ và an tĩnh, do đó cũng không can thiệp vào chuyện này.
Bây giờ cô đã làm mọi cách, tại sao anh ta vẫn không có cảm giác gì? Anh ta đến nhìn cũng chả buồn liếc mắt một cái. Cô lúc này có phải rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-gap-soi-xam/1301713/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.