Sau khi kết thúc bữa tiệc, mấy người Từ Cám kéo Tống Kiểu Kiểu qua một bên.
"Sủi cảo nhỏ, những món đồ này bọn tớ sẽ mang về giúp cậu, còn cậu phải cố gắng nắm bắt cơ hội nhé."
Tống Kiểu Kiểu nhìn các cô ấy: "Cơ hội? Cơ hội gì vậy?"
"Cậu bị ngốc rồi phải không?" Từ Cám áp sát vào tai Tống Kiểu Kiểu nói gì đó.
Một giây sau hai gò má Tống Kiểu Kiểu nóng như lửa đốt, đỏ bừng bừng: "Mấy cậu... mấy cậu..."
"Được rồi được rồi."
Sau khi ăn tối xong ai nấy mỗi người mỗi ngả ngay trước cửa tiệm cơm, lúc rời khỏi Từ Cám còn nháy mắt một cách mờ ám với cô, Tống Kiểu Kiểu trừng mắt với cô ấy nhưng lại chẳng có tí uy hiếp nào.
Cảnh đêm tại thành phố S rất đẹp, trên con đường rực rỡ những ánh đèn neon, giống như thành phố này sẽ chẳng bao giờ chìm vào giấc ngủ vậy. Tống Kiểu Kiểu để cậu tùy thích nắm lấy tay mình, còn trong đầu cô lúc này lại đang suy ngẫm đến những lời đám Từ Cám nói, có nên nắm giữ chăng?
Vào năm nhất đại học bọn họ bắt đầu quen nhau, đến hôm nay đã lên năm ba đại học rồi. Trong quãng thời gian ba năm ấy, cả hai cũng không phải chưa từng thấy qua trạng thái mình trần của nhau. Nhưng "đao thật kiếm thật" thật sự không hề xảy ra, mỗi lần như vậy đến khúc cuối cậu toàn ngấm ngầm chịu đựng mà thôi. Cô biết cậu nín nhịn rất khổ sở, song vẫn không vượt qua sợi dây ranh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-tinh-trong-gio/3243437/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.