Tống Kiểu Kiểu hỏi một mạch ba câu khiến Tào Nhuế phải cắn chặt môi, nhưng cô ta vẫn biện bạch mệt nghỉ.
"Bài viết đó là tôi đăng thì đã sao ? Tôi cũng không hề chỉ đích danh cậu, người khác có nảy sinh nghi ngờ với cậu thì mắc mớ gì đến tôi ?"
"Căn cứ Điều 3 trong Những yếu tố khách quan của Tội phỉ báng: Hành vi phỉ báng nhất định phải nhắm vào một cá nhân cụ thể, nhưng không nhất thiết phải chỉ đích danh. Chỉ cần từ nội dung phỉ báng đến người bị hại là ai đều có thể cấu thành tội phỉ báng. Xin hỏi Tào Nhuế tiểu thư, bài viết kia của cậu ngoại trừ việc không nêu tên tôi ra thì những phần khác chẳng phải nhắm vào tôi sao ? Hơn nữa cho dù trong tình huống xấu nhất cậu bảo rằng người trong bài viết ấy không phải tôi, nhưng bởi vì những lời bàn luận của cậu dẫn đến việc phần lớn các bạn học hiểu lầm rồi đay nghiến tôi. Vậy tôi xin hỏi cậu, với tư cách là người đăng bài viết, có phải làm sáng tỏ với tất cả mọi người là điều cần thiết không ? Vì sao không chịu làm sáng tỏ mà thay vào đó còn bỏ mặc cho sự việc khuếch tán ? Xin hỏi cậu có ý định gì ?"
"Mẹ kiếp, cô gái quá cứng, không nên học Khoa Tiếng Anh mà phải học Khoa Luật."
"Chẳng phải bảo bạn nữ này là bạn gái của Lục Kinh Tả bên Khoa Tài chính sao ? Học chuyên ngành tài chính sao có thể không biết chút luật pháp chứ. Tớ đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-tinh-trong-gio/3243425/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.