“Có cần như vậy không?” Nhìn mấy con thỏ rừng bị ném ở phía trước mình, Lang Vương cuối cùng cũng không nhịn được, nhìn thỏ đang nhóm lửa bên cạnh hỏi.
Thỏ cầm cây gậy đẩy đẩy củi trong đống lửa, thuận miệng cười nói, “Cái gì mà cần hay không?”
Lang Vương hít một hơi, khẽ cắn môi, hiển nhiên đã quen với cách nói chuyện của con thỏ, “Ta là nói, ngươi đi bắt mồi, lừa gạt đồng loại của ngươi, chỉ là vì để ta no bụng, có cần như vậy không?”
Khóe miệng thỏ hơi nhếch lên, quay đầu nhìn Lang Vương cười dịu dàng, “Chết sống của bọn nó, có liên quan gì tới ta?”
Nghe được giọng nói dịu dàng lại nói ra lời nói máu lạnh như vậy, cả người Lang Vương run run một cái. Thỏ không có bỏ sót bất cứ vẻ mặt nào của Lang Vương, đuôi lông mày khẽ nhướng, nghiêng người về phía trước, nằm úp sấp trên ngực Lang Vương, nhẹ nhàng dùng ngón tay vuốt ve gò má cùng cằm Lang Vương, thổ khí như lan, “Chẳng lẽ bảo bối của ta thân là một con lang, lại đồng tính với mấy con thỏ sao?” Nói xong, nhẹ nhàng hôn lên môi Lang Vương một cái.
Lang Vương lập tức quay đầu đi chỗ khác, tiếc rằng khoảng cách thực sự quá gần, vẫn bị thỏ nhẹ nhàng hôn khóe môi. Thỏ cũng không để ý chuyện lang né tránh, nhẹ nhàng thả Lang Vương, trở lại chỗ ngồi của mình, đưa thỏ bắt được lên lửa nướng. Thủ pháp của thỏ cực kì lão luyện, mặt quay về thi thể đồng loại của mình, vùng xung quanh lông mày cũng không thèm nhíu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-thich-an-lang/84703/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.