Sau sự kiện sơn động kia, vợ chồng son Tuấn Thúc kỳ diệu thay lại hòahảo như lúc ban đầu, ân ái càng sâu hơn trước. Nhưng thật ra sau khi hai người hòa giải, lại bị người khác ghét bỏ và la lối mà xưa nay chưatừng có.
Tang Chỉ cũng không biết tướng công nhà mình rốt cuộcđã làm chuyện gì cực kỳ tàn ác với Minh Tao ca ca, nhưng mới ngày thứhai sau khi trở về Bình Nhạc trấn gặp lại Tuấn Ngạn, mặt của Minh Tao ca ca đã bầm tím hơn phân nửa, nước mắt lưng tròng chu cái miệng sưng nhưbánh bao, lải nhải ở bên tai tiểu hồ ly nói các câu đại loại như là cáigì “qua cầu rút ván”, “không nhìn được tâm người tốt” vân vân và vê vê.
Hết thảy những lời này đều vào tai trái ra tai phải, tiểu hồ ly hoàn toànkhông để vào trong lòng. Nhưng mà suốt cả một khoảng thời gian dài, ngày nào như ngày nấy Minh Tao ca ca cũng hết đến thì lăn lộn, lại đi thìkhóc nháo, Tang Chỉ cho dù có bao nhiêu kiên nhẫn cũng bị nghiền nátthành bụi. Hôm nay thật vất vả mới nhìn thấy Tuấn Thúc nhờ Minh Tao caca đi ra ngoài điều tra động tĩnh gần núi Thúy Bình, Tang Chỉ mới thởphào nhẹ nhõm thật to, không có việc gì làm nửa ngày bèn ngồi nhàn rỗi ở trong tiểu viện Thanh Ngô cư thêu cái gì đó. Mũi kim đang rối rắm, Tang Chỉ chợt thấy đồ trong tay không còn, đầu nhấc lên mới phát hiện dướichân có thêm một cái bóng được ánh mặt trời chiếu rọi xuống, Ly Vẫn caolớn đang cầm trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-than-muon-thang-chuc/2407243/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.