“Là ta.” Nghe người phía sau lập lại một lần nữa, Tang Chỉ đứng chếttrân tại chỗ, ngón tay nhanh chóng nắm lấy góc áo không dám động đậy,trong đầu trống rỗng, cái gì cũng không thể giải thích được. Cơ quan của Long cốc rất mạnh, bên trong kết giới lại có người canh gác nghiêmngặt, phượng hoàng xấu xa vào đây bằng cách nào? Rồi khi nào thì trốnđược vào trong phòng này, vừa rồi có bị nhóm nha đầu Tập Nguyệt pháthiện hay không… Nhất thời, cả ngàn câu hỏi lướt qua trong đầu tiểu hồly, nhưng lại không xuất hiện được một ý tưởng nào, chợt nghe phía sautruyền đến tiếng nước tí tách, hơi hơi ghé mắt nhìn lại thì thấy kimquang hiện ra, lập tức, Phượng Quân đại nhân tiêu sái tuấn dật dĩ nhiênxuất hiện ở trước mặt của mình.
Tang Chỉ xoay người hết nhìnthùng nước trống rỗng lại xem xem xét xét vẻ mặt xấu hổ của Tuấn Thúctrước mặt thì đã đoán được bảy tám phần, định mở miệng nói trước nhưnglại bị phượng hoàng xấu xa chặn ngang: “Ngày đó sự việc khẩn cấp, ta mới thay đổi thành bộ dáng của Lai Thước để tới tìm ngươi, lại bị TậpNguyệt bắt được, cho nên…”
Tuấn Thúc dừng một chút, sau đó mới ho khan đem toàn bộ nói hết: “Cho nên mới lừa ngươi, xin lỗi.”
Nghe vậy, Tang Chỉ hai tay đã hơi hơi nắm chặt. Xin lỗi? Xin lỗi… chỉ xinlỗi là xong sao? Quên đi sao? Dựa vào cái gì mà cứ mỗi lần phượng hoàngxấu xa làm sai cái gì đều đương nhiên trả lời một câu như vậy, giống như đem nàng ra đùa giỡn là lẽ thường tình phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-than-muon-thang-chuc/2407200/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.