Phượng hoàng xấu xa lần này ngất đi cũng thật là lợi hại. Cũng khôngbiết là do thật sự ăn dấm chua hay là do một trảo rất đòi mạng kia củatiểu hồ ly mà đến nửa đêm Tuấn Thúc lại bắt đầu sốt nhẹ nặng nề mê manlàm cho Bích Nữ cùng Thất Thủy bắt đầu hoảng đến luống cuống tay chân.
Khi Tang Chỉ bị Thất Thủy kéo xềnh xệch đến Thanh Ngô cư thì thấy Bích Nữđang đắp khăn lên trán Tuấn Thúc, Phượng Quân đại nhân ngày xưa ngọc thụ lâm phong bao nhiêu thì nay hai má ửng hồng, miệng thì thào lẩm bẩm cái gì không rõ tiếng. Tiểu hồ ly thấy tình cảnh này thì cảm thấy hô hấpcứng lại, tâm kỳm lòng không đậu như có âm thanh lộp bộp run rẩy, cúiđầu không nói.
Y phục của Tuấn Thúc xộc xệch, cổ áo mở rộng lộra làn da phiếm hồng ở ngực, ở trên dường như còn có một chút mồ hôitrong suốt không giống ngày xưa, đầu tóc rối tung lên, mắt phượng nhắmchặt, môi đỏ mọng kiều diễm ướt át, thật sự là… mang vẻ dụ hoặc nóikhông nên lời.
Thất Thủy túm Tang Chỉ kéo đến bên giường “TangChỉ tỷ tỷ, ngươi đừng có đứng bất động ở cửa vậy, mau qua ngó PhượngQuân nhà ta một chút a.”
Tiểu hồ ly sợ bị Bích Nữ và Thất Thủynhìn thấy tâm tư của bản thân, mặt và tai đều hồng lên nhưng ánh mắt vẫn nhịn không được hướng nhìn vào ngực Tuấn Thúc, bụng thì nghĩ một đằngmiệng lại nói một nẻo: “Hắn bị bệnh các ngươi kêu ta tới nhìn để làmchi, ta có hiểu y thuật đâu.”
Bích Nữ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-than-muon-thang-chuc/2407167/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.