Trong nháy mắt sau khi cửa đóng lại, đầu Tang Chỉ nổ oành một tiếng.
Vừa rồi… Cái kia… Nàng cùng thối phượng hoàng ở một tư thế đầu kề đầu, taiáp tai, chả biết rốt cuộc trong mắt Khế Nhạc cùng Thất Thủy sẽ thấythành cái gì? Cây đào tinh vừa rồi có bộ dáng như hiểu rõ vấn đề, chắclại là suy nghĩ sai lệch rồi chứ? Trong lòng Tang Chỉ như bị móng vuốtmèo cào cấu đến khó chịu, vừa quay đầu lại đã thấy đôi mắt sâu của TuấnThúc còn đang chăm chăm nhìn mình, hai người vẫn dính sát vào nhau nhưtrước —— còn có vẻ như càng lúc dựa vào càng gần.
Tiểu hồ ly tứcgiận, đẩy Tuấn Thúc ra rồi hướng cái bàn bên kia đi tới, vốn định hítthở không khí mới mẻ để làm đầu óc thanh tỉnh một chút, không hề biếtrằng tay chân tự nhiên lại mềm nhũn đi, chưa đi được hai ba bước đã muốn té. Mắt thấy sẽ ngã sấp trên mặt đất, bên hông lại có cảm giác căngthẳng, tựa hồ… bị cái gì vòng lấy.
Tang Chỉ cắn răng, một vòng ấm áp bên hông không cần cúi đầu xem cũng biết là cánh tay, mà chủ nhân của cánh tay này ——
Tiểu hồ ly mặt xấu hổ đỏ bừng mà chỉ các cô gái mới có, sự tình ngày hôm nay quá đường đột, hoàn toàn vượt qua phạm vi tưởng tượng của nàng.
“Buông…” Tang Chỉ quay đầu, đang muốn làm cho Tuấn Thúc buông tay nhưng nói đếnmột nửa lại nghẹn trở về. Mắt phượng mê ly, tóc đen đổ xuống như thác,đây là lần đầu tiên Tang Chỉ nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Phượng Quân gần đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-than-muon-thang-chuc/124923/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.