🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Anh ý đang vẽ tranh ạ!” Bé gái nhỏ xinh đáp liền.



Tiếng nói trong vắt vút lên cao theo cơn gió, cũng bay vào tai Lâm Tri.



“Đúng rồi, Khả Khả thông minh ghê.”



Nhiếp Chấn Hoành xác nhận đáp án của cô bé, thả bé xuống khỏi lòng mình.



Chân anh bị tật, không thể bế trẻ con lâu được.



Thật ra Cam Khả Khả còn muốn rướn lại gần xem anh giai ở lầu hai đang vẽ gì, nhưng bé nhớ lời bà dặn, chú Nhiếp bế bé lâu sẽ bị mệt, nên bé vẫn ngoan ngoãn buông lỏng cái tay đang ôm Nhiếp Chấn Hoành ra.



Mái đầu nhỏ thắt bím tụt xuống, để lại ánh mắt hai người lớn chạm nhau giữa tầng không.



“… Hi.”



Nếu đã nhìn tận mặt rồi, thì không thể vờ như không thấy nhau được nữa. Nhiếp Chấn Hoành khách khí giơ tay chào hỏi hàng xóm mới.



Mấy bữa nay anh luôn thấy Lâm Tri ngồi vẽ tranh trên ban công.



Dựng bảng vẽ, cầm bút, đôi lúc ngồi suốt một ngày, còn lì hơn cả anh.



Nhiếp Chấn Hoành thầm lấy làm lạ. Khà, cái chốn cây nhà lá vườn của họ còn có dân nghệ sĩ dọn đến ở cơ à?



Thảo nào hồi mới gặp cứ thấy cu này kỳ kỳ, hóa ra đôi tay ấy không phải là để hầu hạ người khác. Có lẽ mạch suy nghĩ của đám nghệ sĩ cũng khác người thường bọn anh.



Ý nghĩ này chỉ lướt thoáng qua đầu Nhiếp Chấn Hoành, rồi lập tức bị anh bỏ quên.



Bình thường anh chỉ để tâm đến địa bàn của mình, còn người khác

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884181/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thợ Sửa Giày
Chương 9: Tặng em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.