Rõ ràng chỉ mới 3-4 giờ chiều, mà trời đất lại âm u như sắp sập tối tới nơi.
Trương Thúy Phương đang hò hét chơi mạt chược giết thời gian ngoài cửa hàng với mấy bà hàng xóm. Thím nhìn lên trời liên tục, ù một lần rồi dừng tay.
“Mưa to là cái chắc!”
Thím chỉ lên đám mây đen, nói cực kỳ chắc mẩm, thề thốt phủ nhận không phải tại mình ăn ván này rồi nên mới muốn dừng tay.
Ba thím khác cùng xới thấy trời đất thế này, cũng cảm thấy có điềm sắp mưa, nên cười đùa mấy câu rồi không giữ Trương Thúy Phương lại nữa, ồn ào về nhà tránh mưa đóng cửa sổ.
Mấy tiếng sấm đì đùng nổ trên nền trời, Trương Thúy Phương vội nhanh tay thu dọn bàn mạt chược.
Thím mới mua chiếc bàn chơi bài này từ tiệm mạt chược bỏ không đằng trước. Tuy là hàng dùng rồi, nhưng nó vẫn còn mới toanh, thím chưa chơi được mấy lần, không thể để hỏng hết vì ngấm nước mưa được.
Nhiếp Chấn Hoành vốn đang sửa giày trong tiệm, thấy vậy thì cũng tạm dừng tay.
Anh gỡ mấy chiếc túi mua hàng treo ngoài cửa xuống cất vào nhà, tiện thể giúp Trương Thúy Phương khiêng bàn ghế về quầy quà vặt của thím.
Hai người vừa dọn xong đồ đạc bên ngoài, thì những giọt mưa to bằng hạt đậu đã lũ lượt rơi từ trên trời xuống, đập lộp bộp lên nền đất.
Chẳng mấy phút sau, giọt mưa đã biến thành màn mưa. Hòa cùng tiếng hô “Cất chăn thôi –” của ai chẳng rõ ở trên đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884172/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.