Trong tiếng nhạc quen thuộc của phần Dự Báo Thời Tiết sau Bản Tin Thời Sự trên TV, bữa ăn tới đây là kết thúc.
Hai người đàn ông trưởng thành đều ăn khá nhiều, những món trên bàn đã bị tiêu diệt sạch sẽ. Lâm Tri còn đơm thêm nửa bát cơm, điều ấy khiến Nhiếp Chấn Hoành đoán thầm phải chăng món cơm hộp cậu hay gọi về không đủ no, nên cậu mới gầy nhẳng như thế.
Chờ Lâm Tri buông đũa, Nhiếp Chấn Hoành mới đứng dậy dọn mấy chiếc đĩa trên bàn, bỏ chúng vào bồn rửa trong bếp.
Anh rửa bát rất nhanh, chẳng tốn mấy phút mà đã dọn dẹp phòng bếp sạch trơn. Lúc quay lại phòng khách, anh chợt phát hiện cậu thanh niên ngồi trên sofa có vẻ hơi nhấp nhổm.
“Muốn về nhà à?” Nhiếp Chấn Hoành hỏi ướm.
“Dạ…”
Ánh mắt cậu thanh niên không hướng vào anh, mà chăm chăm để ý chiếc đồng hồ hình tròn treo trên tường.
Đôi đồng tử màu đen chú mục vào kim đồng hồ xoay chuyển không ngừng, tiêu cự tập trung vào đầu kim đang nhảy số, vẻ mặt hơi nôn nóng.
“Cậu tính làm gì lúc 8h à?”
Nhiếp Chấn Hoành để ý thấy đồng hồ đang chỉ 7 giờ 5 mươi mấy phút, nên đoán thử một con số.
“Vẽ tranh.”
Lâm Tri siết chặt đôi tay, chỉ phun ra hai chữ.
Tiếng kim loại va chạm sắc lẻm và hai chữ mà Lâm Tri thốt ra đồng thời lọt vào tai Nhiếp Chấn Hoành.
Anh liếc mắt về đôi tay siết chặt của Lâm Tri. Ở nơi đó, cậu thanh niên đang nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884165/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.