Rõ ràng chỉ là một cuối tuần như mọi ngày, khách tới sửa giày cũng khá đông, nhưng Nhiếp Chấn Hoành lại cảm thấy thời gian trôi qua rất chậm. Chẳng rõ mình đã nốc bao nhiêu tách trà, tới khi chiều hôm sắp buông xuống, anh mới nhìn thấy bóng dáng Lâm Tri.
Cậu thanh niên bước tới từ đầu kia con phố trông hơi ủ dột, nhưng vẫn trẻ trung ưa nhìn hút mắt người khác. Cậu vận bộ thường phục thoải mái, xách mấy chiếc túi trong tay.
Nhiếp Chấn Hoành vội bỏ việc đang dang dở, bước xuống bậc thang.
“Sao em lại về một mình?” Anh nhíu mày.
Cái con bé Đỗ Tử Vân này, hứa hẹn giời bể như thế, mà sao lúc về lại chẳng thấy bóng dáng đâu? Nhiếp Chấn Hoành lướt mắt nhìn Lâm Tri một lượt từ trên xuống dưới, không thấy có gì lạ thì mới thầm thở phào.
Nhưng anh quên mất rằng, xưa nay chỉ toàn con trai đưa con gái về nhà, chứ làm gì có ngược lại bao giờ?
“Tử Vân về nhà rồi ạ.”
Lâm Tri thuận miệng đáp lời anh, ngẩng đầu lên dứ món đồ mình đang cầm tới trước mặt Nhiếp Chấn Hoành như đang hiến vật quý, “Thịt thỏ xắt hạt lựu, tối nay mình ăn đi!”
Trước kia mẹ cũng hay mua thỏ xắt hạt lựu xào cho cậu, ăn ngon lắm.
Nhưng Nhiếp Chấn Hoành lại bị sa đà vào kiểu xưng hô của cậu thanh niên, ghen tị hỏi, “Thỏ xào nhà Đỗ Tử Vân à?”
Lược cả họ luôn, xem ra hôm nay chơi vui lắm đây, còn gọi nhau thân mật vậy nữa.
“Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884075/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.