Có lẽ nhờ sức mạnh của tình yêu, nên dạo này năng suất làm việc của Nhiếp Chấn Hoành tăng vọt.
Vốn dĩ lượng công việc thường ngày của cửa hàng cũng chẳng phải quá nhiều, anh làm nhởn nhơ thì vẫn bớt được chút thời giờ nhàn tản để uống trà phơi nắng. Mấy nay làm việc hiệu quả, thời gian lại càng dôi ra nhiều hơn.
Nhiếp Chấn Hoành dứt khoát sửa sang lại tủ kệ trong cửa hàng, phân loại một số linh kiện rơi vãi trên bàn dụng cụ vào các hộp khác nhau. Mấy cái máy to choán chỗ không hay dùng, anh quẳng hết ra sân sau.
Thế là tự dưng thoáng đãng hơn hẳn.
Vì thế nhân lúc Lâm Tri đứng dậy lấy nước rửa cọ, Nhiếp Chấn Hoành dịch ghế và bảng vẽ ở trong góc của bé con tới chỗ sáng sủa nhất gần cửa ra vào. Còn ghế ngả để phơi nắng của mình, thì anh nhét bừa qua một góc.
Lúc Lâm Tri rửa cọ xong đi theo lối cũ về chỗ ngồi, cậu phát hiện tất cả đồ dùng vẽ vời của mình đều biến mất.
Cậu ngơ ngác nhìn khoảng đất trống chằm chằm hai giây, sau đó lại hơi sầu não ngó cây cọ trong tay mình. Như thể đang suy nghĩ: Mất đồ rồi, phải để bút ở đâu đây?
Mãi đến khi nghe thấy tiếng cười khẽ của ai kia ở trong phòng, Lâm Tri mới ngoái lại, kiếm tìm bóng dáng Nhiếp Chấn Hoành. Cậu cũng phát hiện đống dụng cụ vẽ vời của mình đang ở bên cạnh anh Hoành.
“Qua đây nào.”
Nhiếp Chấn Hoành đứng cạnh cửa, vẫy tay với Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884051/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.